Tổng Tài Bá Đạo Giành Vợ Yêu

Chương 81 :

Ngày đăng: 14:23 30/04/20


Ngay cả trong đầu có đang vang vọng âm thanh nói với cô, tất cả những thứ này đều là sự thật, lục châu mà cô nhìn thấy cũng là sự thật, là của cô, nhưng cô lại vẫn có cảm giác bản thân rất thấp hèn không dám đưa tay chạm vào.



Bởi vì cô sợ, khi bản thân mình đưa tay ra, tất cả đều sẽ tiêu tan mất.



Không biết một mình cô đã ngồi xổm trong góc tường bao lâu, tới cuối cùng, hai chân gần như tê dại không có cảm giác gì, Bạch Lộ lúc này mới chống tay lên tường dần dần đứng dậy.



Một tay cô bám vào tường, trong căn phòng tối om đứng mất vài phút, sau đó mới dần dần quay người, mở cửa ra — khoảnh khắc cô vừa mở cánh cửa ra, cả người bỗng dưng sững lại.



Khi phản ứng lại mới bắt đầu như con rùa rụt cổ, muốn tiếp tục đóng cửa phòng lại.



Chỉ có điều người đàn ông đã đứng chờ bên ngoài rất lâu này, đương nhiên là không cho cô toại nguyện, vươn ra cánh tay dài của mình, trực tiếp giữ chặt cửa lại.



“Có phải chỉ cần tôi ở đây, cô sẽ mãi mãi lẩn trốn sau cánh cửa này?”



Lương Phi Phàm nhìn sắc mặt tái xanh của cô, đến hai cánh môi cũng đã trở nên khô ráp trắng bệch, anh ta nheo mắt lại, âm thanh thấp xuống vài phần, “biết được người đàn ông đó là tôi, khiến cô khó chấp nhận tới vậy sao?”



Trước đó, khi cô căn bản không hề biết gì về người đàn ông cướp đi đêm đầu tiên của mình, cô vẫn còn có dũng khí giữ lại đứa bé trong bụng mình, nhưng bây giờ……chỉ là cho cô biết người đàn ông đó chính là mình, cô lại có bộ dạng chỉ muốn lẩn tránh đó.



Ngũ quan Lương Phi Phàm bỗng chốc lạnh xuống, lực ở cánh tay dần dần trở nên mạnh hơn, liền trực tiếp đẩy cánh cửa phòng sách ra, cả người Bạch Lộ bỗng mất thăng bằng loạng choạng lui về phía sau, xuýt chút thì ngã, nhưng bỗng có bàn tay lớn đã kịp thời đưa ra đỡ lấy eo cô, giữ cô lại.



Cô chưa kịp chống cự, cả người đã bị đè lên tường, đưa tới trước mặt là hơi thở nam tính rất quen thuộc đối với cô, giọng nói trầm thấp của anh ta kèm theo vài phần lạnh lùng, thể hiện rõ rằng hiện giờ tâm tình anh ta rất không tốt.



“Chỉ có dũng khí gách vác hậu quả sự việc đó, mà không có dũng khí tiếp nhận tôi?”



Bạch Lộ rùng mình một cái, nhưng vẫn không dám ngẩng đầu lên, Lương Phi Phàm trực tiếp nắm lấy cằm cô, ép buộc cô ngẩng đầu lên, “không dám nhìn vào tôi? Hử?”



“……”


“Có thể.” Giọng nói Lương Phi Phàm bỗng dịu dàng hơn vài phần, thân hình cao lớn cùng gương mặt với ngũ quan rõ ràng tuấn tú đó, dưới ánh đèn mờ ảo lúc này, dường như có thể khiến người khác cảm thấy yên tâm đến kì lạ, Bạch Lộ chỉ nghe thấy giọng nói trầm nhỏ của anh ta, “nhưng sau này cô phải nghe lời tôi, cứ tin tôi, tôi sẽ không làm cô tổn thương.”



Anh sẽ không làm tổn thương cô…..



Cô biết, anh ta là một người tốt, từ trước tới nay cô đều biết.



“Chỉ cần đứa bé này được khỏe mạnh, tôi sẽ nghe lời anh. Tôi chỉ muốn sinh đứa bé này ra, tôi sẽ không tới làm phiền nhà họ Lương các người.”



“Nếu đã là con của Lương Phi Phàm này, vậy thì cũng chính là con của Lương gia, cô nghĩ trưởng bối của tôi sẽ không biết việc cô đã có mang đứa con của tôi?”



Bạch Lộ ngơ người, bỗng chốc cảm thấy hoảng loạn, “……anh nói……anh nói bố mẹ anh đều đã biết chuyện này rồi?”



Chuyện này không việc gì phải giấu không cho cô biết, Lương Phi Phàm nói thẳng luôn, “ông nội tôi cũng đã biết chuyện rồi.”



Cái gì……ông nội anh ta cũng đã biết rồi?



Đầu Bạch Lộ bây giờ đang quay vòng vòng, về ông nội của Lương Phi Phàm……lúc còn ở đại học, cô đã nghe Lương Tịnh Tiêu nói qua, ông nội bọn họ. Lương Vô Minh là một nhân vật có tiếng tăm rất lợi hại, nhưng vì xuất thân là một quân nhân, cho nên yêu cầu rất nghiêm khắc đối với những người bên cạnh.



Nhưng bây giờ, cô lại còn là chưa kết hôn đã có thai, đối với những quân nhân có kỉ luật nghiêm minh như vậy mà nói, hành vi này của cô liệu có phải rất hoang đường không?



Ông già đó, chắc sẽ không thể chấp nhận cô phải không?



“……Vậy bây giờ phải làm thế nào?” cô đã hoàn toàn không có chút tư duy gì, cũng không biết tiếp theo nên làm gì mới tốt.



Lương Phi Phàm ngược lại cầm lấy tay cô, ánh mắt sâu thẳm, rơi xuống gương mặt nhỏ đang hoang mang đó của cô, nhìn mãi khiến sắc mặt cô đỏ ửng lên, lúc này anh ta mới nhướn mày nói, “rất lo lắng?”



Bạch Lộ hít sâu một hơi, nếu lời gì cũng đã nói rồi, cô cũng không tính giấu diếm điều gì nữa, gật gật đầu, nói thẳng: “tôi muốn giữ đứa bé này, không phải vì biết đứa bé này là của anh, nên mới có suy nghĩ này. Tôi biết địa vị nhà họ Lương các người ở thành phố A rất cao, tôi cũng biết……anh, đã có vị hôn thê. Nhưng mà, bất luận như nào, đứa bé này tôi vẫn muốn giữ nó lại, nếu Lương gia các người không muốn thừa nhận đứa bé này, tôi cũng không trách các người chút nào, đây là lựa chọn của tôi, tôi nhất định sẽ cố gắng nuôi dưỡng tốt đứa bé này lên người.” Xem thêm...