Tổng Tài Đại Nhân, Thể Lực Tốt!

Chương 317 : Không muốn diễn thì tôi diễn

Ngày đăng: 18:22 30/04/20


Editor: May



“……” Lạc Ương Ương nhìn Hoa Nhất Phi có chút kích động, đột nhiên liền cảm thấy anh nói rất có đạo lý.



Tâm huyết của mình, bị người khác diễn hỏng, cô sẽ buồn bực chết.



Nếu tự mình diễn, cho dù diễn không tốt cuối cùng phá hủy, tốt xấu gì chính mình cũng dùng hết toàn lực để diễn, trong lòng hẳn là có thể trôi qua tốt một chút.



Đây còn là kịch bản đầu tiên của cô, quan trọng nhất, nếu làm lần đầu đã thành công, về sau kịch bản của cô liền không lo không có nguồn tiêu thụ.



Nắm giữ vận mệnh kịch bản ở trong tay chính mình, tựa hồ là một lựa chọn không tồi.




Lạc Ương Ương nghĩ nghĩ, còn chưa kịp dao động quyết tâm, lại đột nhiên lắc mạnh ngẩng đầu lên.



“Em lắc đầu cái gì? Anh nói không có đạo lý sao?” Hoa Nhất Phi vừa thấy Lạc Ương Ương lắc đầu, liền không khỏi tức giận



Sao lại nói không thông chứ?



Đầu óc nghĩ gì vậy.



“Có đạo lý.” Lạc Ương Ương đầu tiên là khẳng định, sau đó lại lắc đầu, “Nhưng anh hai em sẽ không đồng ý em diễn phim.”




Cô muốn diễn phim, chướng ngại lớn nhất đứng ở trước mặt, là Phong Thánh còn khó leo lên hơn đỉnh Everest.



Nếu Phong Thánh không gật đầu, dù cô diễn xong phim đóng máy, anh cũng có bản lĩnh làm bộ phim này sinh non, đến lúc đó đến cơ hội chiếu phim cũng không có, càng thảm hại hơn.



“Em đều đã thành niên, em diễn phim hay không vì sao nhất định phải được anh hai gật đầu? Em không thể tự quyết định sao!”



Hoa Nhất Phi không chỉ một lần từ trong miệng Lạc Ương Ương, nghe được cái từ ‘ anh hai ’ này.



Không biết có phải ảo giác của anh hay không, anh cảm thấy cuộc sống của Lạc Ương Ương, đều bị Phong Thánh khống chế.



“Em đương nhiên có thể làm quyết định!” Lạc Ương Ương cũng không muốn để người ngoài biết, những sự tích độc tài Phong Thánh hoành hành ngang ngược ở trong cuộc sống của cô, “Bỏ qua một bên không nói chuyện anh hai em, chính em cũng thật sự không muốn diễn phim.”



“Không muốn diễn thì tôi diễn!” Hai người ai cũng không lùi một bước giằng co, một đạo giọng nói cao ngạo quen thuộc đột nhiên truyền đến.