Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)
Chương 1059 :
Ngày đăng: 16:33 30/04/20
"Ừ! Vậy thì nên làm như thế nào?" Lý Tử Kiệt vẻ mặt khiêm tốn thỉnh giáo.
"Ở đây, cầm một chút, không đúng, ở đây không được thế này..." Nói xong, Âu Dương Mộng Duyệt chỉ có thể ra tay để chỉ dạy người đàn ông ngốc nghếch này.
Quý Thiên Tứ bên cạnh vừa nhìn đã biết Lý Tử Kiệt rõ ràng là cố ý, vẻ mặt của hắn khẽ trầm xuống, nhìn không chút nào là không biết, mà còn chăm chú học hỏi lại của cô gái đấy.
Tay của Lý Tử Kiệt bị Âu Dương Mộng Duyệt chạm phải mấy lần, làm hắn cảm nhận được sự mềm mại của làn da cô, ánh mắt không khỏi dừng trên mặt cô, nhìn như đã có chút si mê.
Vẻ mặt chuyên tâm của Âu Dương Mộng Duyệt, thật sự đối với đàn ông mà nói, có thể giết người.
"Được rồi, anh đánh đi!" Âu Dương Mộng Duyệt nói xong, liền đứng bên cạnh chờ hắn đánh.
Lý Tử Kiệt vừa đánh, bóng đã bay đi, một cú đánh bóng vô cùng đẹp, hắn liền vui mừng nói: "Mộng Duyệt, đúng là thầy giáo tốt."
Âu Dương Mộng Duyệt cũng cười vui vẻ: "Đó cũng là do anh học tốt, anh tiếp tục đi."
Nói xong, cô đi về phía bên cạnh, ngẩng đầu, Quý Thiên Tứ cầm một ly nước đang uống, ánh mắt nhìn về phía cô, đúng lúc, cô cũng có chút khát.
Lúc cô đang đi tìm nước, Quý Thiên Tứ định cầm lấy chai nước chưa mở đưa qua cho cô.
Nhưng, lúc anh vẫn chưa lại, Lý Tử Kiệt đã cầm chai nước bên cạnh hắn đi lại: "Khát rồi sao? Uống nước đi!"
Âu Dương Mộng Duyệt thật sự là có khát, nhưng, cô nghĩ Quý Thiên Tứ sẽ đưa nước lại cho cô, nhưng, Quý Thiên Tứ lại đặt chai nước trong tay xuống, làm cô có chút thất vọng, cô nhận chai nước từ Lý Tử Kiệt uống mấy ngụm.
"Cảm ơn."
"Khách sáo với tôi cái gì chứ? Quan hệ của chúng ta cũng không cần phải khách sáo nữa rồi." Nói xong, Lý Tử Kiệt dùng ánh mắt vô cùng say đắm nhìn cô.
Âu Dương Mộng Duyệt khẽ buông mắt xuống, cười cười, Quý Thiên Tứ ở bên cạnh hình như muốn rời khỏi.
"Này, anh định đi sao?" Âu Dương Mộng Duyệt liền hỏi.
"Tôi đi tìm Vũ Trạch và An Ninh."
Lại thêm Lý Tử Kiệt vẫn cứ loay hoay đánh bóng, cô nhìn chỗ nào không vừa mắt, lại muốn chạy lại uốn nắn.
Lúc cô sửa chữa động tác tay của Lý Tử Kiệt lần thứ n, thì cánh tay dài của hắn nhất thời luồn qua sau vai cô, tư thế này, giống như hắn đang ôm nửa người cô, Âu Dương Mộng Duyệt không để ý, lúc lùi về phía sau thì đụng phải cánh tay của hắn.
Cô luống cuống, hai chân vướng vào nhau, cả cơ thể cô ngã về đằng sau, Lý Tử Kiệt liền đưa tay đỡ lấy cô.
Trong nháy mắt, tư thế ám muội, Lý Tử Kiệt nhìn xuống cười với cô, Âu Dương Mộng Duyệt dường như đang nằm trong vòng tay của hắn.
Quý Thiên Tứ đi lên, đúng lúc nhìn thấy cảnh tượng này, gương mặt anh tuấn bỗng trầm xuống, xem ra, họ đã phát triển nhanh hơn so với anh tưởng tượng.
Âu Dương Mộng Nguyệt giãy dụa người đứng dậy, luống cuống bước về bên cạnh hai bước, vừa ngẩng đầu, thì nhìn thấy vẻ mặt lạnh lùng của Quý Thiên Tứ trở lại.
"Anh quay lại rồi à." Âu Dương Mộng Duyệt vui vẻ tiến lên.
"Bạn cô vẫn chưa học được sao sao?" Quý Thiên Tứ lạnh nhạt đảo mắt qua Lý Tử Kiệt.
"Vẫn chưa, vẫn cần học hỏi Mộng Duyệt nhiều." Nói xong, Lý Tử Khiệt cười rộ lên, mang theo một chút hương vị câu dẫn.
Âu Dương Mộng Duyệt ngơ ra, chỉ nghe thấy Quý Thiên Tứ nói: "Để tôi dạy anh, kỹ thuật của tôi còn tốt hơn cô ấy."
Âu Dương Mộng Duyệt khẽ giật mình, nét cười của Lý Tử Kiệt cũng cứng đi mấy phần: "Hình như... không tiện cho lắm!"
"Không có gì không tiện cả." Quý Thiên Tứ mở miệng, đứng giữa cô và hắn.
Âu Dương Mộng Duyệt trong lòng vui vẻ, như trúng được độc đắc.
"Đúng, kỹ thuật của bạn tôi còn tốt hơn tôi, để anh ấy dạy anh đi! Anh nhất định sẽ lĩnh hội được không ít."
Lý Tử Kiệt ngoài miệng cười, nhưng trong lòng lại than khổ, kỹ thuật của hắn có chỗ nào không tốt chứ? Hắn chỉ muốn được Âu Dương Mộng Duyệt dạy mà thôi!
Sau này, Quý Thiên Tứ sẽ không tiếp tục để cho hắn có cơ hội đó nữa.