Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 1068 :

Ngày đăng: 16:33 30/04/20


Nhưng trong nụ cười của Âu Dương Bộ Vinh ít nhiều vẫn có sự lo lắng. Lúc này, ông ta nhìn thấy con gái mình ở cùng Quý Thiên Tứ, vui vẻ hạnh phúc biết bao, bóng lưng cô tràn đầy sức sống, giống hệt như một cô công chúa đích thực vậy.



Quý An Ninh và Cung Vũ Trạch ra ngoài trước, Cung Vũ Trạch chuẩn bị dẫn cô rời khỏi đó, ra ngoài hóng gió.



Cung Vũ Trạch nắm tay Quý An Ninh đi đến trước mặt Âu Dương Bộ Vinh, nói một câu rồi đi trước, Âu Dương Bộ Vinh cũng không giữ họ lại mà chỉ nói với họ: “Đi đi! Về nghỉ ngơi sớm chút nhé.”



“Ba, người cũng về sớm chút nhé.” Quý An Ninh cúi người xuống nói với ông ấy.



Trong mắt Âu Dương Bộ Vinh tràn đầy niềm vui, ông gật đầu: “Được, ba nhớ rồi.”



Cung Vũ Trạch nắm tay Quý An Ninh rời đi. Trong sàn nhảy, lúc Âu Dương Mộng Duyệt đang xoay tròn, vô ý bị người ta đụng một cái. Cơ thể cô lập tức lảo đảo, cả người ngã nhào vào trong lòng Quý Thiên Tứ.



Cánh tay cường tráng của Quý Thiên Tứ kéo một cái, ôm cô vào trong lòng, hai người họ ôm lấy nhau thật chặt.



Mà lúc này, âm nhạc lại trở lên mập mờ, những vũ khúc chậm rãi cuối cùng vang lên, bóng người trên sàn nhảy gối lên nhau, còn bọn họ lại đang đứng ở vị trí trung tâm. Vào giờ khắc đó, ôm như vậy nhưng cũng không khiến người khác chú ý đến.



Lúc này, Âu Dương Mộng Duyệt vốn nên lùi một bước, tiếp tục nhảy nhưng cô không làm vậy. Cô cứ mặc bản thân mình duy trì tư thế đó, gắt gao ôm lấy tấm lưng Quý Thiên Tứ, khôn mặt nhỏ áp vào lồng ngực hắn, không muốn động đậy chút nào.



Trống ngực Quý Thiên Tứ không ngừng đập mạnh, hắn gần như mất kiểm soát vì người con gái trong lòng.



“Âu Dương tiểu thư...” Hắn trầm giọng gọi cô một câu.



Âu Dương Mộng Duyệt thì thầm lên tiếng: “Gọi em là Mộng Duyệt đi.”



Hô hấp của Quý Thiên Dịch nóng rực, hắn vẫn thử duỗi tay đẩy cô ra một chút, nhưng Âu Dương Mộng Duyệt không chịu, hắn đẩy một chút, cô lại càng ôm chặt hơn.



Quý Thiên Tứ có chút bất lực thở dài một hơi. Lúc hắn cảm nhận được có ánh mắt nhìn về phía này bắt nguồn từ nơi mà Âu Dương Bộ Vinh đang đứng, hắn vẫn kiên định đẩy người con gái trong lòng ra, đưa tay nắm lấy cánh tay cô, dẫn cô rời khỏi sàn nhảy rồi kéo cô đến phía sau một cây cột ít người bên cạnh.
“Em muốn đi đâu?” Quý Thiên Tứ hỏi.



“Em cũng không biết, đi đâu cũng được.” Âu Dương Mộng Duyệt tỏ vẻ không quan trọng, hiện giờ cũng chưa được coi là muộn.



Quý Thiên Tứ suy nghĩ một chút rồi nói: “Tôi vẫn chưa ăn tối, đi ăn chút gì đó với tôi nhé!”



“Được ạ! Em biết một con phố, đồ ăn ở đó vô cùng ngon.”



Quý Thiên Tư nhìn cô một cái: “Em mặc lễ phục dạ hội như vậy, không hợp đến mấy nơi đông người.”



Âu Dương Mộng Duyệt ‘ồ’ một tiếng: “Có một nhà hàng trên không, cảnh đêm rất tuyệt, chúng ta tới đó đi.”



“Ừ!” Quý Thiên Tứ không có ý kiến. Lúc này, có một người bảo vệ rất biết điều lái xe của Âu Dương Mộng Duyệt đến. Âu Dương Mộng Duyệt đưa thìa khóa cho Quý Thiên Tứ: “Anh lái xe đi.”



Quý Thiên Tứ nhận lấy, hai người lên xe rồi rời đi.



Phòng tiệc trên ban công tầng mười, Âu Dương Bộ Vinh đứng trên ban công, nhìn chiếc xe đang đi xa kia, ông ta lại thở dài phiền muộn một hơi. Xem ra, mọi thứ đều vượt ra khỏi dự liệu của ông rồi, người mà Tiểu Duyệt thích lại là Quý Thiên Tứ.



Vì sao cứ là người nhà họ Quý chứ?



Âu Dương Bộ Vinh nhìn bóng đêm, trong đầu tua lại những ký ức đã qua. Ông nhớ lại thời ông còn trẻ, khi ấy ông ngây thơ đơn thuần chỉ muốn yêu một người. Cuối cùng đoạn tình cảm đ ó lại vỡ vụn.



Hôm nay, con gái cũng bước theo gót chân ông, cũng yêu người nhà họ Quý. Tại sao vậy? Người của gia tộc Âu Dương sao cứ không chạy thoát khỏi chuyện này vậy?



Hiện tại, Âu Dương Bộ Vinh quả thực không biết phải nói chuyện này với ba ông như thế nào? Nếu như để ba ông biết, người Tiểu Duyệt thích là Quý Thiên Tứ. Người có khả năng sẽ thừa kế một nửa tài sản của gia tộc Âu Dương trong tương lai lại là người nhà họ Quý thì ba ông nhất định không đồng ý.