Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 1100 :

Ngày đăng: 16:34 30/04/20


Quý Thiên Tứ cầm giấy khẽ lau nước mắt cho cô: "Được rồi, đừng khóc nữa, anh không muốn em khóc, anh sẽ đau lòng đó."



"Anh..." Âu Dương Mộng Duyệt lại chẳng nói nên lời.



Chẳng biết từ lúc nào đã mười rưỡi rồi, tuy rằng Quý Thiên Tứ muốn ngồi cùng cô thêm một lát nữa, thế nhưng, vì để đảm bảo cho sự an toàn và danh tiếng của cô, hắn nhất định phải đưa cô về.



"Đi thôi! Anh đưa em về nhà."



Âu Dương Mộng Duyệt yên lặng được hắn dắt đi tới bãi đỗ xe, trong lòng cô có hàng trăm loại ý nghĩ đang chạy loạn lên, nhưng có một cái mạnh mẽ nhất, đó chính là, cả đời này cô không thể phụ lòng hắn.



Một tiếng sau, họ đã về tới cửa nhà Âu Dương, xe của Quý Thiên Tứ dừng lại ở một nơi cách xa một chút, không đi lên nữa, hắn liếc nhìn người con gái vẫn không nói câu nào: "Tiểu Duyệt, em nên về rồi."



"Em không muốn về, em không muốn xa anh." Âu Dương Tiểu Duyệt nói xong, trong đôi mắt mơ màng của cô đã lộ ra chút say, nơi đáy mắt của Quý Thiên Tứ trong phút chốc lộ ra một sự khát vọng, hắn nghiêng người qua, một tay nâng mặt của cô, một tay giữ chặt gáy, cuối cùng cũng làm như mong ước của mình là áp thẳng xuống bờ môi đỏ hồng của cô. Dường như đây là nụ hôn của ngày tận thế, Âu Dương Mộng Duyệt cũng không cự tuyệt, trái lại, cô còn nghênh đón hắn vô cùng. Quý Thiên Tứ tắt toàn bộ đèn xe đi, chiếc xe màu đen hoàn toàn ẩn mình trong bóng tối, mà trong xe, hai người lại hôn nhau đến khó rời.



Cuối cùng, họ mới thở dốc tách nhau ra, Quý Thiên Tứ cụng đầu vào tán cô, giọng cũng khàn đi mấy phần: "Tiểu Duyệt, nên trở về thôi, tránh cho ba em lại lo lắng."



"Ba biết anh với em ở cùng nhau mà." Âu Dương Mộng Duyệt lại chẳng bận tâm.



Quý Thiên Tứ khẽ cười: "Chẳng lẽ anh với em ở cùng nhau thì sẽ an toàn hả?"



Âu Dương Mộng Duyệt ngẩng đầu nhìn thứ trong mắt hắn, trong phút chốc, cả gương mặt của cô lại nóng bừng lên, cô cắn môi nói: "Ở bên anh, em nguyện làm bất cứ chuyện gì."



Hơi thở của Quý Thiên Tứ lại nặng thêm vài phần, hắn vẫn giữ vững lý trí, nói với cô: "Trở về đi! Hôm khác lại gặp nhau."



"Ừm! Anh không được rời khỏi đây đâu đấy!"



"Không đâu! Anh đang ở trong khách sạn ở trung tâm thành phố, em muốn tới tìm thì lúc nào anh cũng gặp em được."




Âu Dương Mộng Duyệt gật đầu, sau khi ba ra khỏi cửa, máy tính của cô vang lên tiếng mời tham gia cuộc gọi video, cô bước qua, là Quý An Ninh, cô mỉm cười mở ra.



Tiểu Duyệt, dạo này em sao rồi? Ông và ba đều khỏe chứ?" Lúc đó, Quý An Ninh đang ngồi trong một quán cafe, vẫn là lúc chạng vạng.



"Vâng, mọi người đều khỏe, còn anh chị thì sao? Chơi có vui không?" Âu Dương Mộng Duyệt khó nén sự ngưỡng mộ mà nhìn cô.



"Ừm, vui lắm, tạm thời cũng chưa định về, đợi bao giờ anh chị về sẽ tiện đường qua nhà một chuyến thăm ông và ba."



"Được! Hai người cứ hưởng tuần trăng mật cho tốt đi!"



"Em với anh của chị sao rồi?"



"Chúng em cũng rất ổn, chỉ là vẫn phải giấu ông để hẹn gặp." Âu Dương Mộng Duyệt chỉ muốn nói tin vui, không muốn nói chuyện buồn.



"Chị mong rằng ông có thể nghĩ thông một chút, sớm thành toàn cho hai người ở bên nhau." Ánh mắt của Quý An Ninh cũng lộ ra vẻ lo lắng và đau lòng.



Có lẽ vì hạnh phúc của mình đang ở trong tay, cô mới mong rằng hai người thân yêu của mình cũng có thể trải qua một tình yêu ngọt ngào và hạnh phúc như thế.



Hai chị em nói với nhau rất nhiều, hơn nửa giờ đồng hồ mới cúp, Âu Dương Mộng Duyệt vừa cúp được một lát liền nhận được tin Quý Thiên Tứ nói đã về tới khách sạn, nằm trong chăn, ôm điện thoại nhìn hắn tới dịu dàng nói tiếng chúc ngủ ngon. Loại cảm giác này thật sự rất ngọt ngào.



Âu Dương Đoàn tất nhiên là rất thất vọng, điều này cũng khiến ông mất ngủ, ông nghĩ tới rất nhiều chuyện xưa, cũng nghĩ tới đã từng tranh luận và trở mặt với Kỷ Sâm Nghiêm, hiện giờ, Kỷ Sâm Nghiêm đã yên ngủ dưới đất lạnh, cũng chẳng rõ nếu hắn biết rằng đứa trẻ mà hắn nuôi đã yêu người của dòng họ Âu Dương thì sẽ nghĩ ra sao.



Nhưng người cũng đã mất rồi, hiện giờ nỗi hận trong lòng Âu Dương Đoàn cũng đã giảm nhiều, so với hắn, cuộc đời ông lại càng viên mãn hơn, ít nhất ông còn có cháu trai, mà ông ta, sau khi mất đi đứa con gái của mình, nghe nói đã bệnh một trận lớn, hai chân lại bị liệt



Đêm nay, Âu Dương Đoàn nghĩ tới rất nhiều chuyện, dường như đang có ý gì đó, cũng có chút dao động rồi.