Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 1113 :

Ngày đăng: 16:34 30/04/20


Gần tối Âu Dương Mộng Duyệt thực sự rất mệt mỏi, tuy rằng lượng công việc cần làm chẳng khác gì những ngày bình thường, nhưng áp lực đặt trên vai cô lại khác, toàn bộ công ty đều dồn lên người cô, không có cha thay cô chống đỡ, vì thế mà cả tinh thần lẫn thể xác đều mệt mỏi rã rời.



Xe của Quý Thiên Tứ lúc năm giờ chiều đã đến trước cổng công ty chờ sẵn, hắn vốn dĩ muốn đi lên tầng, Âu Dương Mộng Duyệt không cho hắn lên, cô sẽ nhanh chóng thu xếp công việc rồi đi xuống.



Quý Thiên Tứ nhìn người con gái đang từ từ bước ra, trong ánh mắt cô dường như cũng lộ ra sự mệt mỏi, nhìn cô như vậy hắn thực sự rất đau lòng, cô ngồi vào trong xe, ánh mắt của hắn lập tức dán chặt vào cô, sau đó đưa tay ra nhẹ nhàng vuốt tóc cô, Âu Dương Mộng Duyệt giống như một chú mèo nhỏ được người khác xoa đầu, đôi mắt hơi khép lại, mỉm cười tiếp nhận động tác của hắn, trong ánh mắt ngập tràn sự thỏa mãn.



"Mệt không?"



"Ừm! Có một chút." Âu Dương Mộng Duyệt thoải mái hưởng thụ sự vỗ về này của hắn, có thể được hắn cưng chiều như vậy, mệt bao nhiêu cũng thấy rất đáng.



Cảm giác đáng giá.



"Buổi tối muốn ăn gì nào?"



"Em có một căn hộ ở trung tâm thành phố, định kì cha em đều cho người đến quét dọn, nên rất sạch sẽ có thể ở lại, chi bằng, tối hôm nay chúng ta đến đó đi!" Âu Dương Mộng Duyệt có chút xấu hổ nhìn hắn, trong ánh mắt kia để lộ ra một tia ngượng ngùng của người con gái.



Quý Thiên Tứ nhìn thấy biểu cảm này của cô, không khỏi mím môi cười cưng chiều: “Được!"



"Nơi đó cũng có đầy đủ dụng cụ trong phòng bếp, nấu cơm hay làm gì cũng không thành vấn đề, tối nay, em muốn ăn cơm anh nấu." Âu Dương Mộng Duyệt ngước mắt lên hỏi:



“Anh sẽ nấu cho em ăn chứ?"



"Được, bây giờ thời gian vẫn chưa gấp, trước tiên chúng ta đi siêu thị một chuyến, sau đó quay về nhà em dọn dẹp một chút." Quý Thiên Tứ cũng đã chán cảnh đi ăn ở nhà hàng bên ngoài, hơn nữa hắn cũng rất muốn có thêm chút không gian riêng với cô.



Hai người đi thẳng đến căn hộ ở trung tâm thành phố của Âu Dương Mộng Duyệt, căn phòng này bình thường là nơi để cô nghỉ lại sau một ngày mua sắp mệt mỏi, để bảo đảm quần áo luôn sạch sẽ, cách ba ngày sẽ có người đến dọn dẹp sạch sẽ, bởi vậy căn hộ luôn duy trì được trạng thái vô cùng sạch sẽ gọn gàng.
Vì thế, cô đến TV cũng không nhìn, an vị ngồi trên ghế sô pha, hai mắt nhìn không chớp người đàn ông đang bận rộn trong bếp kia.



Lúc này, cô thực sự có một loại cảm giác, vô cùng muốn ăn thịt hắn.



Ánh mắt Quý Thiên Tứ từ căn phòng bếp nhìn qua, ánh mắt dịu dàng mang theo vẻ cưng chiều, chỉ cần ánh mắt như vậy, đã đủ khiến người khác chìm đắm trong đôi mắt ấy của hắn.



Âu Dương Mộng Duyệt không thể chịu được nhất chính là ánh mắt của hắn như vậy, vừa nhìn một cái đã khiến cho cô say mê đến không thể tự khống chế, không rõ phương hướng.



Ba món mặn một món canh, Quý Thiên Tứ dùng hơn bốn mươi phút là nấu xong tất cả, hơn nữa trình bày cũng vô cùng đẹp mắt, giống như món ăn ở trong nhà hàng cao cấp vậy..



"Oa! Nhìn thôi đã thấy rất ngon rồi." Âu Dương Mộng Duyệt ngồi ở trước bàn ăn, nuốt nước miếng.



Quý Thiên Tứ cầm ra một chai rượu vang, lần lượt rót vào hai ly, mỗi ly một nửa, rồi đưa cho cô một ly.



Âu Dương Mộng Duyệt đón lấy, híp mắt, mím môi cười: “Anh tốt với em quá."



Quý Thiên Tứ ngồi xuống, vươn tay chạm cốc với cô: “Anh chỉ hi vọng là sẽ đối xử với em càng tốt hơn."



Khóe mắt Âu Dương Mộng Duyệt hơi ướt lên, cô là người rất hạnh phúc, tuy từ nhỏ không có được tình yêu của mẹ, nhưng cô luôn được người thân cưng chiều cô, hôm nay, cô lại gặp được người đàn ông yêu cô, cưng chiều cô như vậy, cô thực sự cảm thấy cuộc sống đến đây, thật đáng sống.



Quý Thiên Tứ nhìn khóe mắt đỏ hoe của cô, không khỏi có chút đau lòng rút một tờ giấy đưa cho cô: “Khóc cái gì?"



"Em cảm động chứ sao!" Âu Dương Mộng Duyệt cũng không muốn phá hỏng bầu không khí lúc này, cô lại mỉm cười, trong mắt còn vương chút lệ, ánh lên ý cười, nhưng khiến cho trái tim người đàn ông nào đó tan chảy.