Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 1182 :

Ngày đăng: 16:35 30/04/20


Hạ Lăng Sơ hoàn toàn quên mất rằng họ đang trong thang máy, môi anh gần như sắp sửa hôn tới môi cô.



Bất ngờ "Keng" một tiếng, thang máy mở ra.



Ngoài cửa thang máy là hai trợ lý đang ôm tài liệu, cả hai sững sờ nhìn vào trong thang máy, sếp trẻ tuổi đẹp trai của họ sắp hôn một cô gái.



Cung Vũ Ninh nghe thấy tiếng thang máy lập tức bừng tỉnh, mở choàng mắt ra, còn Hạ Lăng Sơ thì bực tức quay đầu trừng mắt nhìn hai trợ lý.



Hai trợ lý lập tức vội vàng tìm lối thoát: "Hạ tổng, chúng tôi không nhìn thấy gì cả, anh cứ tiếp tục."



Nói xong cả hai hốt hoảng chạy đại sang hành lang bên cạnh và biến mất hút.



Cung Vũ Ninh thẹn đỏ mặt, chui ra khỏi cánh tay của Hạ Lăng Sơ, Hạ Lăng Sơ càng rầu rĩ, xém chút nữa thì có thể hôn cô, không ngờ lại đánh mất cơ hội.



"Văn phòng làm việc của anh ở đâu vậy?" Cung Vũ Ninh quay đầu lại hỏi anh.



"Hàng lang bên trái, đi tới cuối đường." Hạ Lăng Sơ bước đi vững vàng theo sau cô.



Cung Vũ Ninh tò mò ngắm nhìn cách bày biện trang trí của công ty anh, nhìn qua cửa kính có thể ngắm nhìn những tòa nhà chọc trời bên ngoài, cô cố gắng vờ như không xảy ra chuyện bối rối ban nãy.



Trong đại sảnh, Thượng Quan Ngưng Mạn đứng ở cửa một lát, cô nắm chặt nắm tay, ngẩng đầu, giả bộ tự nhiên, ung dung bước vào.



Nhân viên lễ tân cung kính chào hỏi: "Thượng Quan tiểu thư, cô tới rồi!"



Thượng Quan Ngưng Mạn liếc nhìn nụ cười bợ đỡ của nhân viên lễ tân sau đó đi vào trong thang máy.
Cung Vũ Ninh từng gặp người không hiểu lý lẽ, nhưng giống như cô gái trước mặt này thì đúng là không thể chấp nhận được.



Trước đây từng mắng nhiếc cô trong điện thoại, bây giờ rõ ràng chỉ là một nụ hôn đơn thuần cũng bị cô ta mắng thành ra như vậy, Cung Vũ Ninh mặc dù rất giận nhưng vì Hạ Lăng Sơ cô cũng nhịn.



Cô giơ tay ôm lấy cánh tay của Hạ Lăng Sợ, mỉm cười nói: "Lăng Sơ, có phải anh chưa nói với cô ấy, em là bạn gái chính thức của anh?"



Hạ Lăng Sơ sững người, Cung Vũ Ninh rộng lượng tới mức khiến anh vui mừng và xót ruột, rõ ràng cô mới là người phải chịu uất ức.



Cung Vũ Ninh không đợi Hạ Lăng Sơ nói gì liền mỉm cười nhìn Thượng Quan Ngưng Mạn: "Chào cô, tôi xin tự giới thiệu, tôi là Cung Vũ Ninh, là bạn gái của Lăng Sơ, vừa rồi cô đã hiểu nhầm rồi, chúng tôi chỉ là lâu ngày không gặp, cả hai quá nhớ nhau, hôn chẳng qua là việc rất bình thường của các cặp đôi yêu nhau."



Tâm trạng của Thượng Quan Ngưng Mạn lập tức vô cùng khó chịu, cô ta mắng Cung Vũ Ninh như vậy mà Cung Vũ Ninh vẫn không hề để bụng, điều này càng làm nổi bật sự hẹp hòi, nhỏ mọn, không hiểu chuyện của cô ta.



"Ngưng Mạn, xin lỗi Vũ Ninh đi." Hạ Lăng Sơ vẫn cảm thấy Thượng Quan Ngưng Mạn quá đáng, nhất định phải xin lỗi mới xong chuyện.



"Em không làm sai điều gì, tại sao phải xin lỗi?" Thượng Quan Ngưng Mạn giậm chân, tức giận nói.



Trong lòng Cung Vũ Ninh cảm thấy thương cho Hạ Lăng Sơ, có một cô em họ không hiểu đạo lý như này cũng không phải lỗi của anh.



Cô rộng lượng cười nói: "Lăng Sơ, không sao, không cần xin lỗi, đây chỉ là hiểu nhầm mà thôi."



Có lúc, tranh cãi cho sướng miệng không phải cách báo thù tốt nhất, ngược lại, khoan dung độ lượng mới có thể trở thành người chiến thắng tao nhã.



Quả nhiên, Thượng Quan Ngưng Mạn sắp tức phát điên, cách làm của Cung Vũ Ninh hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của cô ta.