Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 1188 :

Ngày đăng: 16:35 30/04/20


Cổ Duyệt quay lưng cười, “Tôi hiểu được tấm lòng của cô, cô yên tâm đi! Tôi không trách cô đâu mà, bây giờ tôi gặp mặt với Hạ Lăng Sơ, cũng không biết nói chuyện gì, rất ngượng ngùng, với lại cô kẹp ở giữa cũng khó xử, cô đi đi! Chơi vui một chút.”



“Cô không đi thật sao?” Cung Vũ Ninh có chút bất lực xác nhận lần nữa.



“Trước mặt của Hạ Lăng Sơ, cô đừng nhắc tới vụ việc của em trai tôi, mắc công ảnh hưởng đến tình cảm của hai người, sự việc này, để tôi xử lý.” Cổ Duyệt sợ cô có nghĩa khí, ảnh hưởng tình cảm của bản thân.



“Vậy cô muốn đi đâu, phải gọi theo vệ sĩ của tôi đi theo nhé, đừng đi lung tung.” Cung Vũ Ninh dặn dò nói.



“Tôi biết rồi.” Cổ Duyệt gật gật đầu, để cô yên tâm.



Năm giờ chiều, Cung Vũ Ninh tự mình rời khỏi khách sạn, bởi vì buổi trưa có hẹn dùng cơm tối với Hạ Lăng Sơ, cho nên, cô không thể thất hứa.



Ngồi vào trong xe của Hạ Lăng Sơ, Hạ Lăng Sơ có chút bất ngờ, “Bạn của em không đến cùng sao?”



“Vâng, cô ta không đến.” Cung Vũ Ninh bất lực nói.



Hạ Lăng Sơ cũng đoán được nguyên nhân bên trong, không ép buộc, xe chạy thẳng đến nhà hàng đặt sẵn.



Trong xe, Cung Vũ Ninh nhìn ra dòng xe qua lại, trong đầu suy nghĩ một số việc, rốt cuộc chuyện giữa Thượng Quan Thần Húc và Cổ Hạo, phải xử lý như thế nào?



“Anh tìm được em họ của mình chưa?” Cung Vũ Ninh tò mò hỏi.



“Vẫn chưa, nó có lòng muốn trốn anh, trong thời gian ngắn này anh không thể tìm được nó đâu.” Hạ Lăng Sơ có chút bực bội nói.



Cung Vũ Ninh cũng chả biết an ủi anh ra sao, bây giờ cô chỉ là một người ngoài, không thể nhúng tay vào việc của gia tộc anh.



Hạ Lăng Sơ giơ tay qua, sờ mó đầu cô, an ủi nói, “Vụ việc này, em không cần phải phiền lòng đâu.”
Đôi mắt của Tống Dung Dung chớp mê ly, đột nhiên cô giơ tay nắm lấy tay của Hạ Lăng Sơ, “Tiên sinh, anh có thể ở lại chăm sóc tôi không?”



Hạ Lăng Sơ sững người, cúi đầu nhìn cánh tay đang bị ôm, anh gần như rút ra theo bản năng, anh không thích sự đụng chạm của người lạ.



Tiểu Tô rất rõ điểm này, anh lập tức cười, “Tiểu thư, tôi là trợ lý của anh ấy, cô yên tâm, tối nay tôi sẽ chăm sóc tốt cho cô.”



Trong lòng Tống Dung Dung sợ hãi, sự xấu hổ khi bị vung ra liền rút tay về, chỉ có nước gật đầu nói, “Cám ơn.”



Cô không vội, bởi vì đây chỉ là lần đầu tiên gặp mặt của cô với Hạ Lăng Sơ, tiếp theo đó, cô còn nhiều cơ hội để tiếp cận anh, xuất hiện trước mặt anh.



Đến lúc đó, anh sẽ mang cảm giác có lỗi với cô, chắc chắn sẽ không từ chối cô đâu.



Hạ Lăng Sơ bước ra, lái chiếc xe của Tiểu Tô về biệt thự, để Tiểu Tô ở lại chăm sóc cho Tống Dung Dung.



Hạ Lăng Sơ vừa về đến nhà, điện thoại của anh bèn reo, là Cung Vũ Ninh gọi tới.



“Alo, anh tới nhà rồi.” Hạ Lăng Sơ mỉm cười bắt máy.



“Mới về tới sao? Em tưởng anh sớm đã có mặt ở nhà rồi chứ!”



“Lúc nãy trên đường về có chút cản trở.” Hạ Lăng Sơ không tính kể cho cô nghe câu chuyện khi nãy, việc đụng phải người, chỉ khiến cô lo lắng thêm.



“Vậy anh ngủ sớm nhé, mai gặp.” Cung Vũ Ninh ngọt ngào chúc anh ngủ ngon.



Hạ Lăng Sơ thấp giọng đáp, “Ngủ ngon.”