Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 1205 :

Ngày đăng: 16:35 30/04/20


Hạ Lăng Sơ dẫn Cung Vũ Ninh đi gặp mặt Phan Lệ, Phan Lệ quan sát Cung Vũ Ninh, bà thấy rất hài lòng.



"Lăng Sơ, giới thiệu một chút xem, cô gái xinh đẹp này là ai đây?"



"Chào dì, cháu là Cung Vũ Ninh." Cung Vũ Ninh tự giới thiệu, còn về thân phận, cô nhìn Hạ Lăng Sơ với ánh mắt ngại ngùng xấu hổ.



Hạ Lăng Sơ giơ tay ra ôm lấy Cung Vũ Ninh, anh nói với Phan Lệ: "Dì, đây là bạn gái của cháu, tên là Vũ Ninh."



Ở bên cạnh, Thượng Quan Ngưng Mạn cắn môi, nhìn chằm chằm Cung Vũ Ninh, ánh mắt lạnh lùng mang theo vẻ thù địch.



Cung Vũ Ninh nhìn Phan Lệ, rồi lại chuyển sang nhìn Thượng Quan Ngưng Mạn, trong lòng cô cảm thấy sửng sốt, ánh mắt Thượng Quan Ngưng Mạn nhìn cô, khiến cô cảm nhận được sự chán ghét của đối phương, chẳng lẽ cô ta vẫn còn canh cánh chuyện lần trước sao?



"Khá lắm, lúc nãy nghe giới thiệu, cháu là một họa sĩ, còn trẻ như thế mà đã đạt được một cảnh giới nghệ thuật như vậy thật sự rất hiếm có." Phan Lệ nhìn Cung Vũ Ninh, khen ngợi cô từ tận đáy lòng.



"Cảm ơn dì đã khen, cháu vẫn cần phải cố gắng nhiều hơn nữa." Cung Vũ Ninh trả lời khiêm tốn.



Lúc này, trong đám đông ở bên cạnh, có một đôi mắt đang quan sát Cung Vũ Ninh, Tống Dung Dung đứng sau một nhóm khách khứa, nhìn Cung Vũ Ninh với ánh mắt thù địch và oán hận, nhưng khi cô ta nhìn Hạ Lăng Sơ, thì mọi sự thù địch bỗng chốc biến thành màu sắc ngưỡng mộ.



Tống Dung Dung không ngờ Hạ Lăng Sơ đã có bạn gái, vả lại còn giới thiệu cho người nhà anh nữa, cô ta nhìn Cung Vũ Ninh một lúc, khóe môi cô ta nở một nụ cười lạnh, cô ta tự thấy bản thân mình rất hiểu đàn ông, một người đàn ông có cấm dục cỡ nào cũng không thể chịu đựng được sự chủ động và nhiệt tình của phụ nữ.



Sau này, cô sẽ lợi dụng thật tốt sắc đẹp của mình, làm cho Hạ Lăng Sơ quỳ dưới váy của cô ta.



Mục đích hôm nay của cô ta là tạo dựng sự tình cờ với anh, bây giờ xem ra, cô ta phải đợi thêm một chút nữa, đợi đến khi Hạ Lăng Sơ ở một mình, cô ta mới tiến hành hành động.



"Ngưng Mạn, nào, giới thiệu một chút, đây là bạn gái của anh họ con, cô Cung." Phan Lệ nói với con gái.




"Tiểu Duyệt, cậu đang ở đâu vậy?"



"Sao vậy? Cậu không ân ái với Hạ Lăng Sơ nữa à?"



"Cậu đang ở một mình à?"



"Ừ! Tớ đang xem tranh đây!"



"Tớ đến tìm cậu, cùng xem tranh với cậu một lúc nhé." Cổ Duyệt nói vị trí, rồi Cung Vũ Ninh đi qua đó tìm người.



Tống Dung Dung không có tâm trạng xem tranh, khi cô ta nhìn thấy bóng dáng xinh đẹp bắt mắt của Cung Vũ Ninh, giữa đám đông vóc người xinh đẹp của Cung Vũ Ninh hiển nhiên trở thành tiêu điểm, Tống Dung Dung nheo mắt lại, ánh mắt lóe lên màu sắc ganh tị.



Cô ta tự cho rằng nhan sắc của cô ta đã đủ hấp dẫn đàn ông rồi, nhưng so với khí chất cao quý được tỏa ra từ trong xương tủy của Cung Vũ Ninh, cô ta thấy mình chẳng là gì.



"Lúc nãy khi cô gái kia lên sân khấu thì tớ đã chú ý tới rồi, xinh đẹp thật, vừa là họa sĩ, vừa có khí chất, đúng là đã không so thì thôi, một khi đã so thì thấy khác hẳn một trời một vực!" Bạn thân của cô ta cũng chú ý đến Cung Vũ Ninh.



Tống Dung Dung nở một nụ cười không rõ cảm xúc: "Nhưng xét về điều khiển đàn ông, chưa chắc cô ta đã bằng tớ đâu!"



"Nói cũng đúng." Bạn thân cô ta đắc ý bật cười.



Tống Dung Dung nhìn lối hành lang mà Cung Vũ Ninh vừa mới bước ra, cô ta kéo bạn thân mình đi: "Đi qua đó xem tranh với tớ nhé."



Cung Vũ Ninh đi đến bên cạnh Cổ Duyệt, thấy cô ấy chỉ đứng lẻ loi một mình, cô khoác tay Cổ Duyệt: "Tớ xem tranh với cậu."