Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 1247 :

Ngày đăng: 16:36 30/04/20


“Tiền của tháng trước, tài vụ bên tôi, có lẽ chuyển qua cho ông đúng hạn rồi chứ! Không thiếu cắt bạc nào.”



“Cám ơn Hạ đại thiếu gia đã chiếu cố, những năm gần đây tôi đã hưởng nhiều lợi lộc từ anh, tôi rất biết ơn.”



“Tôi nghe nói con trai ông đã mua một căn biệt thự ở nước ngoài, ông tính qua đó dưỡng lão đúng không!”



“Vâng, tôi về hưu năm sáu mươi tuổi, sau khi nghỉ hưu, sẽ về ở với con trai tôi.” Quản gia cười nói, đối với cuộc sống về già, đã sắp xếp ổn thỏa.



“Nhưng tôi nghe nói, con trai ông lại đầu tư thất bại rồi, chỉ e rằng căn biệt thự đó phải đem đi gán nợ!”



“Cái gì? Sao con trai tôi không đánh tiếng gì với tôi cả?” Quản gia kinh hãi, vụ việc này, ông thực sự không biết.



“Con trai ông đã lén ông, hỏi mượn tiền của tôi, tôi cũng đang suy nghĩ, dù gì thì tôi cũng đang cần tiền.” Hạ Hải Dật cũng đang nói sự thật, đây là một trong những cái thóp mà anh ta nắm được để qua đàm phán với quản gia, nếu không, cho quản gia mười quả gan, cũng không dám tham gia vào kế hoạch của anh ta.



“Đại thiếu gia, cầu xin anh hãy cứu giúp con trai tôi, nó nhất định nhanh chóng hoàn trả số tiền đó lại cho anh.”



“Giúp nó, được thôi! Chỉ cần quản gia giúp tôi làm việc một năm, sau khi thành công, tôi cho hai người một số tiền mua căn biệt thự cũng không thành vấn đề.” Hạ Hải Dật từng bước từng bước dụ dỗ quản gia đi vào cạm bẫy của anh ta.



Vợ của quản gia đã chết rồi, chỉ có một đứa con trai ở lại, và, còn là một kẻ không nghe lời, quản gia xem người con trai này quý hơn cả mạng sống của mình.



“Hạ đại thiếu gia, anh nói, chỉ cần tôi giúp được, tôi nhất định sẽ giúp.” Quản gia đương nhiên động lòng rồi.



“Ông cũng biết đó, lần này tôi thua chắc rồi, nếu Hạ Lăng Sơ tiếp quản toàn bộ lợi ích của nhà họ Hạ, tôi nghĩ người đầu tiên mà cậu ta xử lý, sẽ là ông, đây cũng là cách chừa một con đường lui cho ông.”



“Nhị thiếu gia muốn đối phó với anh rồi sao?” Quản gia tò mò hỏi.



“Thủ đoạn đê tiện của Hạ Lăng Sơ, nhân lúc tôi không chú ý, anh ta đã quen biết với một cô gái giàu có rất có quyền lực, xem tình hình, vị trí đó anh ta đã ngồi vững chắc rồi, cho nên, tôi tiêu đời, thì ông và con trai của ông cũng tiêu theo thôi.” Hạ Hải Dật nắm chặt cú đấm nghiến răng nói.




Bây giờ Hạ Hải Dật đã hết đường bước tiếp, cho dù anh ta có tìm cách độc ác đối phó với anh, anh đều có thể nhịn, nhưng mà, nếu dám động tới ông nội, anh nhất định sẽ không buông tha cho anh ta.



Qua khoảng hai mươi phút, thuộc hạ của Hạ Lăng Sơ gửi hình chụp qua cho anh.



Chỉ thấy khuôn mặt Lý Phúc căng thẳng tột độ, thu người lại, rõ ràng có chút lo lắng không yên. Trong đó cũng có hình ảnh của Hạ Hải Dật, ánh mắt của Hạ Hải Dật thâm độc cực kì.



Hạ Lăng Sơ xem xong những tấm hình này, anh đi vào vườn hoa nói với Cung Vũ Ninh, “Vũ Ninh, anh cần về nhà họ Hạ một phen, bữa tối anh sẽ tranh thủ chạy về.”



“Được, anh đi đi! Trên đường cẩn thận.” Cung Vũ Ninh gật đầu, dặn dò.



Hạ Lăng Sơ nhìn dáng vẻ ngoan ngoãn của cô, trong lòng tình ý dâng cao, cúi người xuống, đặt lên cái má nghiêng nghiêng của cô một nụ hôn.



Cung Vũ Ninh cong mày, Hạ Lăng Sơ nhẹ giọng nói, “Đợi anh về.”



“Vâng!” Cung Vũ Ninh gật đầu, nghe tiếng nói của anh, có một cảm giác như người vợ đợi chồng về nhà.



Hạ Lăng Sơ triệu tập cấp dưới, hộ tống anh đi đến nhà họ Hạ, Hạ Lăng Sơ cần phải nói chuyện này cho ông nội biết, để ông đề phòng quản gia, không thể để ông nội xảy ra bất cứ vấn đề gì.



Trên đường nhận được cuộc gọi của thuộc hạ, quản gia không có về nhà họ Hạ, mà là theo Hạ Hải Dật đi đến một bệnh viện tư.



Hạ Lăng Sơ cắn chặt răng, Hạ Hải Dật thật không còn tính người, ngay cả ông nội cũng đem ra lợi dụng tính kế.



Xe của Hạ Lăng Sơ đến nhà họ Hạ, anh mua một chút đồ ăn dinh dưỡng, giống như mọi thường, ghé thăm ông cụ.



Cho dù có tai mắt của quản gia ở đây, cũng không biết mục đích chính của anh là gì.