Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 1257 :

Ngày đăng: 16:36 30/04/20


Nhìn bọn họ cũng không phải là người tầng lớp cao, nếu như không phải mẹ giới thiệu thì cô cũng không muốn làm quen!



Đường Mai kích động đến mức không biết phải làm sao, bà đứng lên mà toàn thân run rẩy, đứa trẻ trước mắt này chính là con gái mà năm đó bà đã trải qua trăm cay nghìn đắng mới sinh ra được sao?



Thoáng cái mà nó đã lớn như vậy, quả thật không thể tin được, bà cảm giác giống như mình đang nằm mơ vậy.



"Con à..." Đường Mai đưa tay ra muốn chạm vào tay của Thượng Quan Ngưng Mạn, chẳng qua bàn tay của bà có hơi thô ráp nên vừa chạm vào tay cô lại bị cô khó chịu rút tay giấu ra sau lưng.



"Mẹ, bọn họ là ai vậy?" Thượng Quan Ngưng Mạn tức giận hỏi.



Phan Lệ cũng không định che giấu nữa, sắc mặt bà nghiêm túc nhìn cô và nói: "Ngưng Mạn, bọn họ chính là ba mẹ ruột của con."



"Cái gì?" Sắc mặt Thượng Quan Ngưng Mạn tái đi, con mắt trợn tròn nhìn rồi lập tức lùi về phía sau một bước, dường như cô theo bản năng không muốn tin vào sự thật này.



"Con à, ba mẹ chính là ba mẹ ruột của con." Đôi mắt Trương Trạch Phúc ướt át và gật đầu nói.



"Tôi không tin, các người là kẻ lừa đảo! Các người không có việc gì chạy đến trong nhà tôi tới những lời bậy bạ gì vậy?" Thượng Quan Ngưng Mạn thở hổn hển mắng.



"Ngưng Mạn, con đang nói bậy bạ gì vậy?" Phan Lệ không khỏi tức giận khi nghe thấy cô nói vậy.



Mà hai vợ chồng bên cạnh vốn thấy có lỗi với cô nên nghe được câu này thì ngoại trừ tự trách và áy náy ra, bọn họ cũng không thể nói gì nữa.



"Mẹ, mẹ đuổi bọn họ đi đi, bọn họ căn bản không phải là ba mẹ của con." Thượng Quan Ngưng Mạn hoảng sợ nói với mẹ, ba mẹ ruột gì chứ, có ba mẹ như vậy quả thật chính là ác mộng của cô.



"Con à, ba mẹ thật sự là người đã sinh ra con, hơn hai mươi năm trước ba mẹ gặp nạn nên đành phải chạy ra nước ngoài, nhưng vì không thể dẫn theo con, cho nên ba mẹ mới gửi con lại đây."



"Các người nói dối, tôi không tin." Thượng Quan Ngưng Mạn phản bác rất mãnh liệt, cô nói xong thì xoay người vội vàng chạy về phía cầu thang.



"Ngưng Mạn, Ngưng Mạn!" Phan Lệ vội vàng gọi cô.
Đúng lúc này, bên ngoài truyền tới tiếng gõ cửa, cô không lên tiếng trả lời, bên ngoài vang lên giọng nói của Phan Lệ. "Ngưng Mạn, là mẹ đây, con mở cửa cho mẹ được không?"



Thượng Quan Ngưng Mạn hít mũi rồi đi tới cửa và mở ra, nhìn thấy chỉ có một mình mẹ nên cô lập tức nhào vào trong lòng bà và tủi thân khóc."Mẹ, con không muốn rời khỏi mẹ đâu, con không muốn rời khỏi cái nhà này, con không muốn nhận lại bọn họ, con cũng không muốn bị bọn họ dẫn đi đâu."



Trái tim của Phan Lệ lập tức thắt lại và kinh ngạc khi nghe cô nói ra những lời này.



"Ngưng Mạn, sao con có thể nghĩ như vậy chứ? Bọn họ chính là ba mẹ ruột của con, chính là bọn họ đã đưa con tới thế giới này, cho dù năm đó bọn họ vì chạy trốn mà giao con cho mẹ nuôi nấng thì con cũng không nên oán trách bọn họ như vậy." Phan Lệ nhíu mày và khuyên nhủ.



Thượng Quan Ngưng Mạn vẫn thút thít nói. "Nhưng bọn họ chưa từng nuôi con, con không muốn sống cùng với bọn họ."



"Con là con của bọn họ, cho dù bọn họ chưa từng nuôi con nhưng bọn họ yêu con."



"Con không cần, con chỉ cần mẹ yêu con và thương con thôi." Thượng Quan Ngưng Mạn khóc nói.



Phan Lệ thở dài. "Ngưng Mạn, con không thể lại tùy hứng như vậy được, con đã lớn rồi thì cũng nên hiểu chuyện đi."



Thượng Quan Ngưng Mạn ngẩng đầu, hoảng hốt và lo sợ hỏi: "Mẹ, mẹ không cần con nữa sao? Mẹ muốn đuổi con đi sao?"



"Mẹ không có ý này, ở đây vĩnh viễn là nhà của con, nhưng mẹ hi vọng con có thể cố gắng đối xử tử tế với ba mẹ của mình, ít nhất con không nên ghét bỏ bọn họ, oán trách bọn họ, trước đây bọn họ bỏ con lại cũng là vì có nguyên nhân."



Thượng Quan Ngưng Mạn làm sao có thể nghe lọt được, trong lòng cô lúc này chỉ có oán hận ba mẹ, bọn họ không nên xuất hiện ở nơi này, không nên làm cho mẹ cô xuất hiện ý nghĩ muốn đuổi cô đi.



"Lăng Sơ cũng tới rồi, nếu không mẹ để nó tới khuyên con vậy?" Phan Lệ nói.



"Anh Lăng Sơ tới đây sao?" Thượng Quan Ngưng Mạn lập tức vui mừng.



"Ngưng Mạn, mẹ hi vọng con hiểu rõ Lăng Sơ chẳng qua là anh họ của con, anh con và Vũ Ninh mới thật sự là người yêu, con không nên sinh ra tâm tư gì nữa." Phan Lệ lại nhắc nhở một câu.