Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)
Chương 1261 :
Ngày đăng: 16:36 30/04/20
Nếu những bức tranh đó có trong danh sách đấu giá, thì cô sẽ phải đi đến đó một chuyến, cứ coi như đó là quà cô tặng Phan Lệ vậy.
Đối với những gia tộc như họ, món quà quý giá cũng không thể hiện hết được tấm lòng, chỉ cần tặng những thứ mà họ thích, mới thực sự thể hiện được tấm lòng của mình.
Hạ Lăng Sơ và Cung Vũ Ninh cùng thỏa luận một chút, nếu những bức tranh đó thực sự có bán đấu giá thì anh sẽ đi cùng cô đến đó.
Sau chuyện Hạ Hải Dật vào tù, công ty của anh ta cũng đang tiến hành điều chỉnh lại, sẽ nhanh chóng giao cho Hạ Lăng Sơ. Trong tuần này, sẽ có một buổi họp cổ đông, đến lúc đó, Hạ lão gia sẽ đích thân giao tất cả cổ phần trong tay ông cụ cho Hạ Lăng Sơ, sau đó cả tập đoàn Hạ thị sẽ nằm trong tay anh.
Buổi tối, Cung Vũ Ninh và Hạ Lăng Sơ ở tầng thượng uống rượu vang, ngắm cảnh đêm. Cuộc sống như thế này, vừa lãng mạn, vừa vui vẻ, song cũng vừa là một loại thử thách với họ.
Uống rượu vang xong, Cung Vũ Ninh đặt ly xuống, dưới bầu trời đen đầy ánh sao, cô nhìn Hạ Lăng Sơ mặc áo sơ mi đen kết hợp với quần tây, dáng người cao lớn, mạnh mẽ, cho người ta cảm giác rất an toàn.
Đường cong đẹp đẽ, thắt lưng rắn chắc, sống lưng thẳng tắp.
Đổng thời cũng khiến phụ nữ sinh ra cảm giác muốn chủ động tiếp cận anh.
Cung Vũ Ninh cười cười, ôm lấy thắt lưng anh từ phía sau, híp mắt lại dựa vào bờ vai anh.
Lúc này, Hạ Lăng Sơ không dám làm ra bất cứ chuyện thân mật nào. Bởi vì đã xảy ra rất nhiều lần như thế này, kết cục lần nào cũng là anh phải chật vật chạy trốn cả.
Thế nên, anh sợ một khi mình chủ động thì sẽ có ngày nhịn không được nữa, con thú bị nhốt lâu ngày trong cơ thể anh mà bị thả ra thì hậu quả thế nào chính anh cũng không biết được.
Hạ Lăng Sơ nhìn chằm chằm vào đầu ngón tay của người đang ôm chặt eo anh kia, trong mắt hiện lên sự vui vẻ. Anh quay người lại, để ly rượu trong tay xuống bàn bên cạnh.
Cung Vũ Ninh ngước khuôn mặt nhỏ nhắn của mình lên, ánh sao chiếu lên mặt cô làm toát ra cảm giác đẹp đẽ, mơ màng, đôi môi đỏ hồng của cô hơi mấp máy, cong lên khẽ cười.
Cả người Thượng Quan Thần Húc giống như phát nổ vậy, anh ta vừa xoa rối mái tóc của mình, vừa nói: “Cần cậu phải nhắc nhở à, tôi còn không biết hậu quả sao?”
“Em nghe nói bọn anh Lợi rất hung hãn, lúc đi đòi nợ, họ đều cầm gậy sắt đi theo, còn có cả đao nữa.”
“Câm miệng! Mày còn muốn dọa anh Thần Húc à?”
“Không phải tôi muốn dọa anh Thần Húc đâu, mà đây là sự thật đó! Anh ta dám lấy lợi nhuận cao như thế thì chắc chắn là có thực lực. Tôi còn nghe nói số người chết trong tay anh ta cũng không phải ít đâu.”
Thượng Quan Thần Húc trừng mắt nhìn đàn em của mình một cái: “Anh ta dám động vào tôi thử xem.”
“Em cũng không biết anh ta có dám hay không, nhưng mà, năm trăm vạn cũng không phải con số nhỏ đâu, hơn nữa lãi cũng phải lên đến hai trăm vạn nữa.”
Thượng Quan Thần Húc hét lên một tiếng, sau đó lấy điện thoại nói: “Mọi người đều về hết đi, chuyện này để tôi tự mình giải quyết.”
“Anh Thần Húc, vậy anh phải cẩn thận một chút, đừng để người của anh Lợi đuổi kịp.”
Thượng Quan Thần Húc cắn răng, xuống tầng tìm được xe của mình, khi anh ta đang khởi động xe thì có một chiếc xe màu đen đuổi theo sau, trong xe có hai người đàn ông nhìn chằm chằm theo dõi xe anh ta.
“Theo dõi chặt Thượng Quan Thần Húc, đừng để anh ta thoát. Lão đại nói rồi, có lẽ anh ta không có tiền trả, cho nên phải nhìn cho kĩ vào.”
“Thượng Quan Thần Húc không phải là em họ của Hạ Lăng Sơ à? Đến lúc đó, anh ta chắc sẽ ra tay giúp đỡ thôi.” [Thêm "Gác Sách" khi tìm truyện trên google để đọc bản ít lỗi chính tả hơn bạn nhé <3]
“Tôi nghe nói, Thượng Quan Thần Húc và Hạ Lăng Sơ có xích mích gì đó, chắc sẽ không trả tiền thay cho anh ta đâu, thế cho nên, anh ta mới phải bỏ trốn. Lão đại nói vẫn nên làm việc mạnh mẽ một chút.”