Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)
Chương 1264 :
Ngày đăng: 16:36 30/04/20
Từ bệnh viện trở lại biệt thự của Hạ Lăng Sơ, tâm trạng của Thượng Quan Thần Húc vô cùng phức tạp.
Trước đây, anh vô cùng ghét Hạ Lăng Sơ quản chuyện của mình, nhưng tới bây giờ, anh mới phát hiện, sự quản thúc của Hạ Lăng Sơ đều là vì quan tâm tới anh. Lại thêm trước đây, anh còn muốn chia rẽ chuyện tình của anh họ và Cung Vũ Ninh để trả thù.
Dù cho có thế nào đi chăng nữa, hiện giờ Thượng Quan Thần Húc có chút hối hận về những chuyện đã làm lúc trước, ít nhất là chuyện tối nay, anh thì vẫn tốt, còn anh họ thì lại bị thương cả người.
Hạ Lăng Sơ ngồi ở ghế phó lái nghỉ ngơi, nhắm mắt dưỡng thần, lúc này hắn thực sự có chút mệt.
Vào tới sân biệt thự của Hạ Lăng Sơ, Thượng Quan Thần Húc tắt đèn xe đi, Hạ Lăng Sơ ở bên cạnh cũng tỉnh dậy, hắn nói với Thượng Quan Thần Húc: "Em muốn đi về hay nghỉ một đêm ở chỗ anh?"
"Em... Em còn phải nghĩ cách để trả nợ." Thượng Quan Thần Húc vẫn lo lắng về chuyện này, dù sao thì đây cũng là phiền phức không tránh được.
Hạ Lăng Sơ quay đầu nhìn anh: "Em bảo bọn cho vay nặng lãi đó gửi số tài khoản qua đây, ngày mai anh trả thay em."
Một câu nhẹ nhàng như vậy đã định giúp anh rồi
Thượng Quan Thần Húc trân trân nghẹn lời, nhưng cũng không thể phủ nhận rằng, lòng anh thật sự vô cùng cảm động. Chiều nay khi nhìn thấy cổ phiếu sụt giảm, cả người anh tràn ngập sự tuyệt vọng.
Mà hiện giờ, một câu nói của Hạ Lăng Sơ đã đem tâm tình như bị ngàn tấn đá đè nặng của anh biến mất, anh có thể không kích động sao?
"Anh họ..." Thượng Quan Thần Húc đột nhiên muốn nói lời xin lỗi với hắn.
Hạ Lăng Sơ biết anh định nói gì, bước ra khỏi ghế phụ của xe, đóng cửa xe lại, nói với anh: "Nếu muốn về nhà thì lái xe của anh mà về! Có chuyện gì thì mai nói sau."
Nói xong, Hạ Lăng Sơ ôm lấy bên cánh tay bị thương, bước về phía phòng khách.
Mà trong xe, Thượng Quan Thần Húc cắn môi, lồng ngực nong nóng, ê ẩm.
Anh vẫn lái xe rời đi.
Tiếng xe làm ảnh hưởng tới giấc ngủ của Cung Vũ Ninh, cô đã tỉnh lại đứng trước cửa sổ nhìn người ở trong sân từ bao giờ.
"Anh đi lau người đã." Hạ Lăng Sơ nói xong liền thả tay cô ra, đi tới phòng tắm.
Cung Vũ Ninh ngồi trên sofa đợi hắn, chẳng bao lâu sau, Hạ Lăng Sơ đã mặc một chiếc áo ngủ màu đen bước ra, như hoàng tử hút máu ngự trị nơi bóng tối, cả người tản ra khí tức tà mị cao quý vô cùng.
Hạ Lăng Sơ đưa tay dắt cô tới bên chiếc giường to lớn màu xám của hắn, Cung Vũ Ninh nằm lên, sau đó Hạ Lăng Sơ cũng nằm xuống, đưa tay ôm cô vào lòng.
Cung Vũ Ninh tựa sát vào hắn, vừa rồi cô đột nhiên bị tiếng xe làm tỉnh giấc, lúc này, cô cũng đã có chút buồn ngủ, chớp chớp mắt.
Hạ Lăng Sơ cũng chỉ muốn cô ở bên mình, không dám nghĩ tới những thứ khác.
Hắn khẽ nói một câu: "Ngủ đi!"
Cung Vũ Ninh rúc vào cánh tay của hắn, nhắm mắt lại, chẳng bao lâu sau liền thiếp đi.
Hạ Lăng Sơ cũng mệt vô cùng, ngửi hương thơm của tóc cô rồi cũng ngủ.
Sáng sớm.
Thượng Quan Thần Húc nhận được điện thoại của chủ nợ.
"Thượng Quan thiếu gia, hôm qua anh đánh người của tôi rồi, còn thiếu chút nữa thành tàn tật luôn. Nếu như không trả tiền thì món nợ này lại càng to đấy."
"Tôi sẽ trả tiền cho các người." Thượng Quan Thần Húc cũng rất tức giận.
"Bao giờ trả? Bảy trăm vạn không được thiếu một đồng nào."
"Hôm nay tôi sẽ trả."
"Được, tôi gửi cho anh số tài khoản, nếu như trước mười một giờ mà còn chưa trả, tôi sẽ gọi tới hỏi thăm anh đó. Nếu như tới lúc đo mà mẹ anh nhận điện thoại, có thể tôi sẽ nói chuyện này cho bác gái nghe đó."