Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 1274 :

Ngày đăng: 16:36 30/04/20


May bay an toàn hạ cánh xuống sân bay, Hạ Lăng Sơ và Cung Vũ Ninh, Cổ Duyệt và Nhiếp Quân Cố bước xuống máy bay.



Đội vệ sĩ của họ thì đã ngồi máy bay tới trước rồi, đang đợi ở sảnh ngồi sân bay.



Cổ Duyệt dắt tay Cung Vũ Ninh, hai cô gái thi thoảng lại thì thầm trò chuyện, vui cười rúc rích.



Việc này khiến hai người đàn ông đều rất hiếu kỳ không biết hai cô gái đó đang nói gì.



Ra khỏi sân bay, hai đôi đã đặt trước một khách sạn năm sao gần trung tâm đấu giá, khi đặt phòng, do lần này có nhiều khách từ khắp các nơi trên thế giới tới tham gia đấu giá, vì thế, phòng rất có hạn, phòng tổng thống chỉ có hai phòng, Hạ Lăng Sơ lập tức đặt liền.



Anh và Cung Vũ Ninh bình thường đã sống cùng nhau, lúc này Cung Vũ Ninh vì muốn tác hợp cho bạn thân của mình, nên khi đặt phòng cô nói với Cổ Duyệt nói: "Tiểu Duyệt à, cậu và Nhiếp tiên sinh ở chung một phòng đi! Mình và Lăng Sơ ở chung một phòng."



Cổ Duyệt mở tròn mắt, kháng nghị trong im lặng, cô không muốn ở chung một phòng với Nhiếp Quân Cố! Nam nữ có khác biệt!



Cung Vũ Ninh đưa tay khoác cánh tay Hạ Lăng Sơ, cười tít mắt nói: "Mình không muốn rời xa Lăng Sơ"



Hạ Lăng Sơ nghe nói vậy trong lòng rất cảm động, mặc dù biết rò Cung Vũ Ninh đang đóng kịch nhưng anh vẫn thấy rất ấm áp.



Cổ Duyệt lập tức kéo cô, mỉm cười với Hạ Lăng Sơ nói: "Mượn bạn gái của anh nói vài câu."



Nói xong cô liền kéo Cung Vũ Ninh sang một bên: "Có sắc quên bạn! Cậu ở cùng mình đi!"



"Không được, lần này hai chúng mình đi cũng là muốn có kỳ du lịch ngọt ngào, sao lại tách ra được? Mình tin Nhiếp Quân Cố là chính nhân quân tử, cùng lắm thì cậu ngủ phòng chính, anh ta ngủ phòng khách."



"Không được."



"Sao thế? Lẽ nào cậu sống tới hai mươi lăm tuổi rồi mà cũng không dám ở chung phòng với một người đàn ông đấy chứ!" Cung Vũ Ninh lập tức khích cô một câu.



Cổ Duyệt lập tức sập bẫy: "Ai nói mình không dám?"
Nụ hôn này khiến hơi thở của hai người càng thêm gấp gáp, cả hai đều phải kiềm chế bản thân mới không khiến cho nụ hôn này trở thành không thể cứu vãn.



Hạ Lăng Sơ ôm chặt cô vào lòng, khàn giọng nói: "Nghỉ một lát đi."



Cung Vũ Ninh vâng một tiếng, lúc này cô cũng chỉ có thể nằm nghỉ.



Ở phòng bên kia, Nhiếp Quân Cố vô cùng phong độ khi nhường phòng ngủ chính cho Cổ Duyệt, Cổ Duyệt xách hành lý đứng thu dọn ở trong phòng chính, khi thu dọn xong bước ra liền nhìn thấy Nhiếp Quân Cố đang ngồi trên sofa.



"Dọc đường anh không hề chợp mắt, anh có đi nghỉ một chút không?" Cổ Duyệt hỏi anh.



Nhiếp Quân Cố hơi mệt nhưng có những lúc anh thực sự không muốn lãng phí thời gian.



Chả mấy khi có cơ hội ở bên cô, anh phải nắm bắt.



"Cô có mệt không?" Nhiếp Quân Cố hỏi cô.



Cổ Duyệt đã ngủ được một lát trên máy bay, cô lắc đầu: "Không, tôi không mệt."



Nhiếp Quân Cố nói với cô: "Vậy có muốn xem phim giết thời gian không?"



Cổ Duyệt thấy rằng đây cũng là một cách để giết thời gian, cô liền gật đầu: "Cũng được!"



Nhiếp Quân Cố nói với cô: "Thích xem phim gì?"



"Xem phim khoa học viễn tưởng! Tôi thích xem những bộ phim bom tấn." Cổ Duyệt nói xong liền ngồi xuống bên cạnh anh.



Nhiếp Quân Cố đưa điều khiển cho cô chọn, anh đứng lên tới bên tủ lạnh nói với cô: "Thích uống nước gì đây?"