Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)
Chương 1351 :
Ngày đăng: 16:37 30/04/20
Thế mà, cô lại không hề chú ý đến phản ứng của người đàn ông bên cạnh mình, lòng Phan Lê Hân có chút buồn bực, cô nhóc nghiêm túc nhìn màn hình, khóe miệng mỉm cười, trong mắt tràn đầy sự sùng bái của một cô gái bé nhỏ.
Hắn liền cảm thấy như có một luồng ghen tuông vô hình trong tim dâng trào lên, hắn đưa tay ra nhấn một cái, tắt màn hình.
Nhan Lạc Y ngạc nhiên nhìn hắn: "Sao vậy?"
"Thời gian cũng muộn rồi, nên đi ngủ rồi." Giọng Phan Lê Hân trầm xuống, đứng lên trước, hướng cô nói: "Đi thôi! Phòng của em sắp xếp xong rồi đó."
Nhan Lạc Y đứng dậy cùng hắn đi về phòng, lòng Phạn Lê Hân vẫn có chút không vui, hắn cũng không ngờ, bản thân cũng sẽ có ngày biết ghen.
Lưu phu nhân và dì Lưu đang vừa nói chuyện vừa đi xuống lầu, nhìn thấy hai người đi lên,Liễu phu nhân cười nói:" Lê Hân, con đưa Lạc Y lên lầu nghỉ ngơi đi! Phòng của Lạc Y ở cạnh phòng của con đó."
Nhan Lạc Y cười mỉm, trong lòng dâng lên nhiệt ý, cô cảm thấy có vẻ như dì Liễu đã cố ý an bài như vậy.
"Vâng, mẹ, hai người cũng sớm đi nghỉ đi." Phan Hân Lê tự nhiên mà trả lời lại.
"Nhan Lạc à, dì thường đi ngủ sớm, nếu con cần cái gì, cứ gọi Lê Hân giúp con."
"Vâng ạ, dì Liễu, dì đi nghỉ sớm đi ạ!" Nhan Lạc Y hiểu chuyện gật đầu.
Liễu phu nhân và người giúp việc mđều ngủ ở tầng hai, tầng ba liền trở thành của hai bọn họ.
Tầng lầu của biệt thự đều vô cùng cao, hiệu quả cách âm của tầng hai và tầng ba cũng vô cùng tốt.
Phan Lê Hân dẫn Nhan Lạc Y đến cửa phòng của cô, hướng cô nói," Phòng của em đây, đi nghỉ sớm đi."
"Ừm, được rồi, anh Lê Hân cũng sớm nghỉ ngơi đi." Nhan Lạc Y có chút thẹn thùng, đẩy cửa cửa đi vào.
Chỉ thấy trong phòng giường chiếu đã được sắp xếp trông vô cùng ấm áp, còn có chăn bông, Liễu phu nhân còn rất săn sóc mà chuẩn bị cho cô một bộ đồ ngủ,hơn nữa vừa nhìn liền biết đây là kiểu mà thanh niên thường mặc.
Đây là do Liễu phu nhân mấy ngày trước mua về, bà đã quyết định đặt mua hết các đồ mà Nhan Lạc Y cần dùng, coi cô như người nhà mà đối đãi.
Nhan Lạc Y quyết định đi tắm rồi đi ngủ, cô thật sự có chút mệt rồi.
Cô cảm thấy tình yêu của hắn, như một tấm vải dày bao lấy cô, đem cô bọc lại, khiến cô ngoại trừ trầm mê, ngoại trừ tiếp nhận, thì không còn lựa chọn nào khác.
"Không còn tiếng sấm nữa, em ngủ cho thật ngoan, đừng nên suy nghĩ lung tung nữa." Giọng nói trầm thấp hạ xuống.
Nhan Lạc Y có chút không biết nên khóc hay cười, là hắn vừa chêu trọc người, lại còn muốn cô không nên suy nghĩ lung tung? Không công bằng mà!
Nhưng cô cũng chỉ có thể oán trách trong lòng, ngoài miệng lại không dám nói lung tung.
"Được, anh cũng đi ngủ sớm đi." Nhan Lạc Y nâng chăn lên chui vào, Phan Lê Hân còn giúp cô chỉnh lại góc chăn, mới cong miệng cười, quay người rời khỏi.
Nhan Lạc Y nhắm mắt liền nghĩ lung tung, trong lúc đang loạn tưởng thì ngủ thiếp đi.
Chỉ là, người đàn ông nào đó không có cách nào ngủ được, mà giờ đang là mùa đông, lại đi tắm nước ấm
Sáng sớm.
Nhan Lạc Y ở Phan trạch ăn sáng, liền ngồi cạnh Phan Lê Hân vừa mới từ trong quân đôi quay về, tối hôm qua mưa to, khiên scar thành phố được rửa sạch.
Nhan Lạc Y trở về Đỗ trạch, Đỗ Hữu Vọng vì tiếng sấm đêm qua mà không ngủ được, lúc này hiện đang ngủ bù.
Nhan Tử Dương đã thức dậy rồi, hắn lấy một sách y học ra xem, hắn chuẩn bị đến khoa y bổ sung một vài kiến thức, ngày sau còn hảo hảo chiếu cố ba.
"Tử Dương, ba nuôi đếm qua không sao chứ!"
"Ba cũng không sao, chỉ là có chút mất ngủ." Nhan Tử Dương giờ đã sửa miệng, không còn gọi ba nuôi nữa.
Đúng lúc này, dì Trương giúp việc đang quét dọn tầng hai thì kêu lên một tiếng sợ hãi.
Nhan Tử Dương và Nhan Lạc Y liền tập tức chạy lên tầng, chỉ thấy dì Trương sắc mặt trắng bệch nói với hai chị em họ:" Mau vào xem đi! Đỗ tiên sinh nôn ra máu."
Nhan Lạc Y và Nhan Tử Dương vọt vào, liền nhìn thấy Đỗ Hữu Vọng đang vịn vào mép giường, không ngừng ho ra máu.