Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)
Chương 1355 :
Ngày đăng: 16:37 30/04/20
Nhưng bây giờ, cô muốn ở lại đây lâu hơn, sau khi Tần Chính rời đi, Nhan Lạc Y liền ngồi bần thần ở đây, đứng trên ban công lầu hai, nhìn về phía cánh đồng cỏ xanh mướt phía xa, hơn nữa khu vực này đều là biệt thự cao cấp, vô cùng an toàn.
Nhan Lạc Y chống cắm, mấy tháng nay cô như người trong mộng, đi qua nhiều thăng trầm, cô có được tình yêu cũng mất đi người thân, bây giờ cuộc sống của cô đã trở nên bình lặng, sau này cô phải làm gì, cô cũng cảm thấy mơ hồ.
Cô thừa kế di sản của người nhà, cô có tài sản mà cả đời tiêu không hết, cô chỉ là quá mệt, muốn nghỉ ngơi một thời gian.
Nhan Lạc Y tới trước giường, nằm xuống, nhắm mắt lại, chợp mắt một lát.
Trong dinh tổng thống, Phan Lê Hân cầm báo cáo bước ra, anh lập tức nhận được một cuộc điện thoại, là con gái của tổng thống gọi tới.
"Lê Hân, cha em bị bệnh, anh có thể tới một chuyến không?" Giọng nữ bên kia rất lo lắng.
Gương mặt tuấn tú của Phan Lê Hân lập tức trở nên lo lắng: "Được thôi, tôi tới liền."
Đội xe của Phan Lê Hân đi thẳng tới trang viên rộng lớn màu trắng vô cùng yên tĩnh, đây là nơi ở hiện tại của ngày tổng thống, có điều ông đã ngoài sáu mươi tuổi, sớm đã có ý định an hưởng tuổi già ở đây.
Phan Lê Hân bước xuống xe, một bóng người thanh nhã bước vội ra, nhìn thấy anh, ánh mắt lập tức ánh lên vẻ vui mừng, "Lê Hân, anh tới rồi à."
"Ngài tổng thống sao vậy?"
"Bác sĩ đã tới thăm, đang kiểm tra cho ba." Cô gái nói xong liền đưa tay chống trán, rõ ràng có chút mệt mỏi.
Phan Lê Hân lo lắng nhìn cô: "Em có cần đi nghỉ ngơi một lát không?"
"Không cần." Cô lắc đầu.
Cô là Y Na Sa con gái duy nhất của tổng thống, năm nay hai chín tuổi, từng có một cuộc hôn nhân không có hạnh phúc. Khi còn trẻ cô thích một nhạc sỹ, nhưng phát hiện ra nhạc sỹ đó ngoại tình, khiến cô ly hôn về về sống bên cha.
Cô và Phan Lê Hân từ nhỏ đã quen biết và lớn lên cùng nhau, tình cảm giống như người thân và cũng như bạn bè.
Phan Lê Hân bước vào phòng của ngài tổng thống, bác sĩ đang kiểm tra tổng quát cho ông, tình hình không được lạc quan cho lắm, ông nhất định phải dừng mọi công việc lại để tĩnh dưỡng sức khỏe.
"Lê Hân, cậu tới rồi à." Tổng thống mệt mỏi ngồi dựa vào giường, thở dài nói: "Tôi vô dụng rồi, sắp tới mọi chuyện đều phải dựa vào cậu thôi."
"Đừng nói vậy, ngài nhất định sẽ khỏe lại." Phan Lê Hân an ủi.
Phan Lê Hân muốn ôm lấy cô, cảm nhận cô.
"Em... em muốn nấu xủi cảo, anh ngồi đợi một lát nhé!" Nhan Lạc Y có chút lúng túng.
Phan Lê Hân khẽ cười, thấy cô bị làm cho xấu hổ tới vậy, đích thực là lỗi của anh.
Anh cố gắng kìm nén quyến luyến, bước ra xa, nhưng vẫn hôn nhẹ lên tóc cô: "Được, không làm phiền em nữa."
Phan Lê Hân bước ra, khuôn mặt Nhan Lạc Y vẫn đỏ bừng, cô ở trong bếp lén nhìn về phía người đàn ông đang ngồi trên sofa.
Anh đang cầm điều khiển, đổi kênh mà anh muốn xem, anh mặt sơ mi trắng, dưới ánh đèn vàng ấm áp càng trở nên tuấn tú quyến rũ, gương mặt anh đặc biệt hút hồn, sắc nét thâm thúy, mái tóc đen nhánh được chải rất gọn gàng.
Trong lòng Nhan Lạc Y không khỏi dấy lên lòng ái mộ, cô bất giác mơ ước phải chăng sau này sẽ thường xuyên như vậy? Cô nấu bữa tối cho anh ăn, còn anh ở bên cạnh cô.
Khóe môi Nhan Lạc Y cong lên nở nụ cười mãn nguyện, cô không dám nghĩ ngợi quá nhiều, không giống những đôi tình nhân bình thường, một khi hẹn hò là có thể nghĩ tới tương lai, nghĩ tới những việc lâu dài như đi tới hôn nhân, sinh con....
Còn cô thì không dám, cô chỉ muốn ở bên cạnh anh là được.
Phan Lê Hân đợt một lát thì thấy Nhan Lạc Y bưng hai bát xủi cảo ra, nước dùng thơm ngon hợp khẩu vị, khiến người ta nhìn vào đã lập tức muốn ăn. Nhan Lạc Y lại lấy một hũ dưa muối mới mua xuống, khi cô chuẩn bị vặn nắp hộp ra, nắp hộp quá chặt, cô vặn mãi cũng không hề xê xích.
"Để anh." Một giọng nam trầm vang lên sau lưng cô.
Nhan Lạc Y liền đưa hũ dưa muối cho anh, chỉ thấy anh cầm lên, vặn một cái là có thể mở ra.
"Tại sao em mở không được?" Nhan Lạc Y hơi buồn cười.
"Sau này những việc thế này hãy để anh làm!" Phan Lê Hân nheo mắt cười nói.
Nhan Lạc Y bất giác mạnh dạn hỏi: "Cả đời này đều có thể để anh làm sao?"
"Ừ! Cả đời." Phan Lê Hân nhìn thấu ý nghĩ của cô, trả lời rất nghiêm túc.
Nghe vậy, ánh mắt Nhan Lạc Y không giấu vẻ vui mừng.