Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 1362 :

Ngày đăng: 16:37 30/04/20


Nhan Lạc Y ở bên cạnh Phan Lê Hân gần một tuần, vết thương của Phan Lê Hân, đang trong quá trình dần hồi phục, do có một buổi họp quan trọng, cần sự có mặt của anh, nên buổi sáng hôm nay, Tần Chính đã mang một bộ đồ vest đến cho anh.



Hiện giờ, trong phòng bệnh, chỉ có cô ở bên cạnh anh, Phan Lê Hân nói với cô: "Lạc Y, có thể thay đồ giúp anh không?"



Nhan Lạc Y gật gật đầu, đi đến bên cạnh anh, giơ tay cởi nút áo ngủ của anh, mùi hóc môn đàn ông đang bao vây lấy cô, cô chỉ cảm thấy khuôn mặt đang bừng cháy, một khuôn mặt trắng trẻo, giống như được tô lên một lớp nền trang điểm thượng hạng.



Ánh mắt của Phan Lê Hân hiền dịu đặt lên giữa đôi mày của cô, nhìn khuôn mặt non nớt ấy, nhịn không được phủ người xuống, nhân lúc cô đang tập trung, đặt lên trên má một nụ hôn.



Nhan Lạc Y hơi sững người vài giây, ngước đầu liền nhìn thấy nụ cười mãn nguyện trong mắt của anh, cô cong môi cụp mắt xuống, dưới đáy mắt lóe lên một tia u buồn, nhìn vết thương của anh đang hồi phục, cô thật sự thở phào nhẹ nhõm.



Nhan Lạc Y cởi xong chiếc áo của anh, thì cầm lấy chiếc áo sơ mi bằng lụa ở bên cạnh mặc vào người của anh, và gài từng cúc từng cúc một, còn về chiếc quần, Phan Lê Hân không có yêu cầu bắt cô phải mặc giùm.



Khi cô gài xong cúc áo, người đàn ông thấp giọng nói với cô rằng: "Quay người lại."



Nhan Lạc Y nuốt ngụm nước miếng, cô ngoan ngoãn đi đến đứng bên cửa sổ, quay người lại, nghe thấy phía sau lưng có hình bóng của người đàn ông đang thay quần, cô cắn chặt môi, đợi anh thay xong.



"Được rồi! Quay người lại đi." Người đàn ông mở miệng.



Nhan Lạc Y quay người lại, chỉ thấy người đàn ông phía sau có một khuôn mặt khôi ngô, thân hình cao to mặc bộ đồ vest màu đen, đang đeo chiếc đồng hồ một cách lười nhác và thanh lịch.



Khí thế quân lâm thiên hạ đó, trong thoáng chốc lan tỏa ra bên ngoài, người đàn ông này, dường như bẩm sinh đã tôn quý như vậy rồi.



Nhan Lạc Y chỉ cảm thấy trái tim đang nhảy bụp bụp, cô bị người đàn ông thu hút không thể nào tự kiềm chế được mình.



Phan Lê Hân thấy cô cứ nhìn mình chăm chú, anh nheo mắt cười, "Trông đẹp không?"



"Ơ?" Nhan Lạc Y hơi mở to mắt, phản ứng không kịp.



"Anh! Có đẹp không?" Phan Lê Hân hỏi lại lần nữa.



Nhan Lạc Y mắc cỡ cắn môi, cười gật đầu, "Ừ! Đẹp lắm."




Nhan Lạc Y đi ra khỏi cửa bệnh viện, liền thấy một vệ sĩ đứng ở đó, nói với cô, "Nhan tiểu thư, các hạ dặn tôi đưa cô về."



Nhan Lạc Y gật đầu cảm kích, "Đa tạ."



Ngồi vào xe của vệ sĩ, Nhan Lạc Y lấy điện thoại ra, đặt vé máy bay ở trên đó, vé bay vào tám giờ tối mai, đến đất nước mà Nhan Tử Dương đang ở, là buổi sáng tám giờ, trước kia Nhan Lạc Y đã liên lạc với Nhan Tử Dương, nói sẽ qua đó thăm nom anh.



Nhan Lạc Y đặt xong vé máy bay, trong lòng thầm nói một câu xin lỗi với Phan Lê Hân, bởi vì cô thực sự không thể dựa dẫm vào anh được nữa.



Khi Nhan Lạc Y về đến nhà, cô lập tức gửi tin nhắn cho Nhan Tử Dương, Nhan Tử Dương ở bên đó rất vui vẻ, và cũng rất mong chờ cô qua đó.



Buổi tối, Nhan Lạc Y thu dọn hành lý, đến khuya lắm mới đi ngủ.



Tối đó Phan Lê Hân trở về nhà họ Phan một phen, Liễu phu nhân vốn dĩ không biết con trai bị thương, tinh thần của Phan Lê Hân như mọi thường, không bị bà phát hiện.



Giống tuổi tác của bà hiện tại, Phan Lê Hân cố gắng không để bà lo lắng nhiều, cũng nhắc đến Nhan Lạc Y, Phan Lê Hân hứa với bà, hai ngày nữa sẽ dắt cô về dùng cơm.



"Lê Hân, Lạc Y là một người mệnh khổ, con đừng có phụ lòng của nó." Liễu phu nhân mệnh lệnh với con trai.



Phan Lê Hân dùng thần sắc nghiêm túc trả lời bà, "Mẹ, đợi sau khi kết thúc lễ tấn phong cho con, thì con sẽ cầu hôn với cô ấy, để cô ấy gả cho con, đời này sẽ yêu và bảo vệ cho cô ấy, chăm sóc cô ấy."



"Ừ! Con biết nghĩ vậy thì tốt rồi." Liễu phu nhân hài lòng gật đầu.



Buổi sáng sớm, Phan Lê Hân đến bệnh viện làm một số xét nghiệm, bèn trực tiếp đi về phủ tổng thống, lúc này, Tần Chính đã làm một bản điều tra chi tiết về sự kiện đột kích hôm trước, hướng điều tra cuối cùng chỉ về những thế lực ở nước ngoài, đó là một kế hoạch được sắp đặt vô cùng tỉ mỉ, thậm chí nguồn gốc cuối cùng cũng bị cắt đứt, nhưng toàn bộ sự việc, đều chỉ về những kẻ âm mưu có ý đồ phá hoại, muốn gây sự xâm phạm đến nước X.



"Các hạ yên tâm, trước khi ngài kế vị, chúng tôi đã nâng cấp hệ thống phòng hộ cho cả nước, không để xảy ra một vụ việc tương tự như vậy nữa."



Phan Lê Hân thấp giọng nói, "Mở một hội nghị triệu tập cho ta, chuyên nhắm vào vụ việc này làm một phương án củng cố hoàn chỉnh nhất, ta muốn có kết quả của cuộc hội nghị đó."



"Được!" Tần Chính trả lời và rời khỏi.