Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)
Chương 1399 :
Ngày đăng: 16:38 30/04/20
Dạ Nghiên Tịch trả lời một cách hững hờ, “Ờ, e rằng không ổn”
“Vì sao? Người nhà cô không thích tôi à?”
Dạ Nghiên Tịch lại trêu lại hắn, “Không phải, là tôi không thích anh”
Phong Dao hơi chau mày, “Tôi có điểm nào không tốt? Cô nói đi để tôi sửa.”
Lúc này bên ngoài một bóng dáng gợi cảm bước vào. Đó là Tống Viên Viên. Lúc đó cô đnag dậy ở tầng trên, nghe thấy tin Phong Dao bị đánh chảy máu, liền chạy xuống xem sao
“Phong Dao, anh không sao chứ! Để tôi xem nào” Tống Viên Viên lập tức tiến tới, trên người cô tỏa ra một mùi hương thơm rất dễ chịu, “Tôi không sao”
Tống Viên Viên nhìn chỗ sưng trên má rồi quay sang nói với Dạ Nghiên Tịch, Dạ Nghiên Tịch, sao cô quá đáng thế. Đang yên đang lành sao tự dưng đối xử với Phong Dao như thế?“
Giọng của Tống Viên Viên cứ như thể cô ta là người nào đó của Phong Dao không bằng.
Chỉ có điều Dạ Nghiên Tịch chưa kịp nói gì thì Phong Dao đã lên tiếng, “Huấn luyện viên Tống, đây là chuyện của tôi và Huấn luyện viên Dạ, xin cô đừng can thiệp.”
Tống Viên Viên đột nhiên thấy xấu hổ, quay lại nhìn Dạ Nghiên Tịch với vẻ oán giận. Rồi lại quay sang nhìn Phong Dao với vẻ đau xót, sau đó mới bước ra ngoài.
Dạ Nghiên Tịch cũng cầm hộp cứu thương đi ra, Phong Dao lúc này mới nhận ra anh ấy được quá nhiều người ngưỡng mộ cũng là chuyện phiền phức.
Dạ Nghiên Tịch đi ra, chàng phú nhị đại kia lại bước tới, “Huấn luyện viên Dạ, cô không sao chứ? Cái tên Phong Dao cũng quá ngông cuồng, dựa vào cái gì mà lại trêu cô như thế chứ!”
Dạ Nghiên Tịch quay lại nhìn anh ta, “Nếu anh không tập trung vào chuyện tập luyện thì xin anh ngày mai đừng tới nữa. Tôi không có tâm trạng dạy người không thực sự muốn học quyền Anh đâu”
Chàng phú nhị đại kia bất ngờ, lập tức nói, “Tôi... đương nhiên là muốn học chứ”
“Vậy anh học hành hẳn hoi giùm” Dạ Nghiên Tịch nói xong quay ra chỉ dẫn cho mấy học viên khác, chỉnh lại tư thế cho họ.
Anh chàng phú nhị đại nhìn về phía Phong Dao. Mặc dù thấy anh ta đánh khá hay thế nhưng anh ta không thích cái vẻ ngông nghênh đó. Trong lòng anh ta chợt xuất hiện một ý nghĩ.
Xem ra anh ta phải nhời người dạy dỗ cho Phong Dao một trận.
Chỉ là một huấn luyện viên, có gì ghê gớm đâu.
Dạ Nghiên Tịch nằm trên giường nhìn thời gian. 11h rồi, cô nên đi ngủ, ngày mai còn phải tới báo danh
Sáng sớm
Dạ Nghiên Tịch lái xe vào trong cục cảnh sát. Cô vừa xuống xe thì một cảnh sát trẻ tuổi tới đón
“Dạ tiểu thư, mời cô theo tôi”
“Gọi tên tôi là được rồi” Dạ Nghiên Tịch không quen việc người khác gọi cô như thế
“Vâng, Nghiên Tịch tiểu thư” Viên cảnh sát lập tức thay đổi cách gọi
Vừa bước vào phòng báo danh, cô liên nhìn thấy một một người đàn ông khác đang ngồi trên ghế.
Nghe tiếng bước chân phía sau, anh ta quay lại nhìn, đôi mắt cười, “Chào buổi sáng! Dạ tiểu thư”
“Thì ra hai người quen biết nhau à”
“Không quen biết lắm đâu ạ” Dạ Nghiên Tịch chau mày
“Ờ, Nghiên Tịch, tới đây để chú giới thiêu. Đây là đồng chí Phong Dạ Minh, cũng đến hỗ trợ như cháu.”
“Dạ tiểu thư. Hy vọng lần này chúng ta hợp tác vui vẻ” Phong Dạ Minh đứng dậy, sử dụng tên thật của mình
Dạ Nghiên Tịch nhìn tay của anh ta đưa ra, cũng lịch sự bắt tay. Lúc cô định rút tay về thì anh ta chợt nắm chặt lại, mãi một lúc sau mới buông ra
Dạ Nghiên Tịch trừng mắt nhìn anh ta, biểu thị ý cảnh báo anh ta đừng tùy tiện.
“Nghiên Tịch, Dạ Minh, các cháu đều là những người xuất sắc. Chúng ta cần các cháu. Tiếp theo các cháu sẽ trực tiếp tham gia chuyên án này, nên hãy chuẩn bị kỹ”
“Cháu đã chuẩn bị xong” Phong Dạ Minh lập tức đáp lời
“Rất tốt, chú tin các cháu đều là những người có kinh nghiệm. Đối với việc trấn áp tội phạm, tuyệt đối không được mềm lòng. Lần này chúng ta phải đối phó với một băng nhóm tội phạm quốc tế, vô cùng nguy hiểm.”