Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)
Chương 1451 :
Ngày đăng: 16:38 30/04/20
Có điều khi ánh mắt của anh ta nhìn thấy người đứng bên cạnh cô, thái độ lập tức không mấy thân thiện, thậm chí là không hoan nghênh.
Một người phạm lỗi, cho dù từng là vương giả thì cũng không có tư cách xuất hiện ở đây.
Càng không có tư cách đứng bên cạnh Nghiên Tịch.
"Nghiên Tịch, em về rồi, chào mừng em trở về." Giọng anh ta vô cùng hồn hậu, trầm ấm và nam tính.
Ánh mắt không che giấu tình cảm nồng nhiệt.
Người này là bạn và cũng là đồng đội từ nhỏ lớn lên cùng Dạ Nghiên Tịch, tên anh ta là Dương Thận, anh ta cũng là một người rất xuất sắc ở đây.
Chỉ có điều trong mắt Dạ Nghiên Tịch, anh ta chỉ là một người anh em tốt.
Phong Dạ Minh lập tức có một tâm lý nhạy bén, hình như anh không được hoan nghênh ở đây. Đặc biệt là ánh mắt gã đàn ông trước mắt nhìn Dạ Nghiên Tịch khiến anh vô cùng không ưa.
"Ba mẹ em ở đâu?"
"Dạ thủ trưởng và phu nhân đang nghỉ ngơi, thủ trưởng bảo anh tới dẫn em qua đó."
Nói xong ánh mắt anh ta lạnh lùng nhìn Phong Dạ Minh: "Ký túc của anh đã được chuẩn bị xong, tôi sẽ cho người dẫn anh đi."
"Tôi định cùng Nghiên Tịch đi gặp Dạ thủ trưởng." Phong Dạ Minh không muốn rời xa bạn gái mình.
"Phong Dạ Minh, anh coi đây là đâu? Là nơi anh muốn làm gì thì làm sao?" Dương Thận lạnh mặt nói: "Nghiên Tịch là con gái của thủ trưởng, địa vị của cô ấy ở đây người ngoài như anh không thể sánh bằng."
Dạ Nghiên Tịch phát giác ra ý đồ không tốt trong lời nói của Dương Thận, cô lập tức lên tiếng nhắc nhở một câu: "A Thận, đừng như vậy."
Dạ Nghiên Tịch quay lại, ánh mắt dịu dàng an ủi Phong Dạ Minh: "Anh đi tới chỗ nghỉ ngơi trước đi! Em gặp ba mẹ xong sẽ tới tìm anh."
Phong Dạ Minh gật đầu, anh đương nhiên sẽ nghe lời cô.
"Được, anh đợi em!"
Dạ Nghiên Tịch quay người, cùng Dương Thận rời đi.
Phong Dạ Minh nhìn theo bóng họ, trong lòng có chút rầu rĩ.
"Phong Dạ Minh, thì ra anh chính là Phong Dạ Minh được mệnh danh binh vương?" Mấy người lính bên cạnh lập tức vui mừng, trong mắt họ, danh tiếng Phong Dạ Minh giống như tiếng sấm bên tai.
"Đi đi"! Cung Muội Muội nói xong, không quên đưa mắt cánh cáo ông xã mình, không được nổi giận với con gái quý báu của bà.
Dạ Lương Thành chỉ biết mỉm cười, trước mặt bà xã, hình tượng uy nghiêm của ông hoàn toàn bị phá hoại.
Dạ Nghiên Tịch đi theo ba mình vào thư phòng, một tách trà được đưa tới: "Uống đi! Uống trà rồi nói chuyện."
Dạ Nghiên Tịch liền đón lấy tách trà của ba mình, ngồi xuống uống một ngụm: "Ba, có phải ba muốn con báo cáo tình hình nhiệm vụ thời gian gần đây không?"
"Con hãy nói cho ba biết, lần hành động này của con và Phong Dạ Minh đi! Ba muốn biết kết quả của Thẩm Kiệt."
Dạ Nghiên Tịch sững người, không ngờ việc gì của cô cũng không qua mắt được ba mình: "Ba, việc này ba nhất định muốn biết sao?"
Dạ thủ trưởng nhìn con gái mình: "Nếu như con không nói, vậy thì ba đành phải gọi Phong Dạ Minh tới, việc này rất quan trọng, không phải hai đứa có thể quyết định."
"Ba, để con nói! Con chỉ hi vọng ba nghe xong có thể châm trước."
"Con nói đi."
Dạ Nghiên Tịch đành phải nói một lượt từ đầu tới cuối hành động lần này, đương nhiên bỏ qua những tình tiết tình cảm giữa họ, dù sao thì cô vẫn chưa rõ Phong Dạ Minh trong lòng ba mình là một người như thế nào.
Dạ thủ trưởng nghe xong, trầm ngâm vài phần: "Được rồi, con đi ra ngoài nói chuyện với mẹ con đi."
"Ba, con muốn hỏi ba Phong Dạ Minh phạm lỗi gì?"
"Tại sao con lại quan tâm cậu ta như vậy?"
"Con..."
"Tiếp sau đây cậu ta sẽ huấn luyện lại ở đây, cho dù thành tích trước đây của cậu ta sáng giá thế nào đi nữa, nếu như cậu ta không thể nhận được sự khẳng định ở chỗ ba, cậu ta sẽ không được phép rời khỏi đây." Giọng Dạ thủ trưởng toát lên vẻ uy nghiêm.
Dạ Nghiên Tịch liền trầm ngâm không nói gì, cô gật đầu, sau khi đi khỏi, Dạ Nghiên Tịch liền ngồi lại cùng mẹ mình một lát.
Trái tim cô vẫn bay tới bên Phong Dạ Minh.
Lúc này, Phong Dạ Minh một mình có một căn phòng, đồ đạc của anh cũng đã được đưa tới, anh đứng trước cửa sổ, trong đầu lại nhớ tới một việc trước đây, đó là một nhiệm vụ ba tháng về trước.
Do anh làm trái mệnh lệnh của cấp trên, hành động theo trực giác của bản thân, cho dù cuối cùng nhiệm vụ thành công thì cũng nhận được báo cáo xử lý của cấp trên, cách chức vị trí đại đội trưởng của anh, đưa về căn cứ huấn luyện lại.