Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)
Chương 151 : Không biết điểm dừng
Ngày đăng: 16:22 30/04/20
Nét mặt thanh tuấn của Cung Dạ Tiêu trầm xuống vài phần: "Bà ta chửi cái gì vậy? "
" Thật là khó nghe, bà ta nói chị Ly Nguyệt có người sinh nhưng không có người dạy, còn nói chị Ly Nguyệt câu dẫn chồng trước. Cung tiên sinh, lát nữa anh gặp chị Ly Nguyệt anh khuyên chị ấy đi". Nói xong, Đường Duy Duy cũng không dám làm phiền nữa, vẫy tay một hồi: " Cung tiên sinh, tôi đi trước đây."
Cung Dạ Tiêu gật đầu, ánh mắt trầm lặng rơi vào một chỗ, hôm nay cô áy đã phải chịu đựng nỗi oan ức này?
Phu nhân họ Thẩm? Chẳng lẽ lại mẹ vợ Lục Tuấn Hiên? Cung Dạ Tiêu hừ lạnh một tiếng, nhà họ Thẩm cũng đến đây bắt nạt cô sao?
Cửa sổ xe Cung Dạ Tiêu từ từ đẩy lên, không đầy hai phút sau, bóng dáng Trình Ly Nguyệt bước ra cửa lớn. Cô vuốt vuốt tóc, một thân áo sơ mi trắng kết hợp với chân váy đen rất chỉnh tề, lộ ra đôi chân thon dài, nhưng trong mắt người đàn ông trong xe, người con gái này đầy gợi cảm.
Cung Dạ Tiêu chớp chớp mắt, đột nhiên đẩy cửa xuống xe. Trình Ly Nguyệt ngẩng đầu liền nhìn thấy thân ảnh đĩnh đạc mê người, tim cô bất giác đập mạnh một cái, như sợ rằng bị người khác phát hiện.
Cung Dạ Tiêu bất giác giơ tay túm lấy cổ tay cô, lôi đến trước xe rồi để cô ngồi vào trong xe.
Sauk hi Trình Ly Nguyệt ngồi xong hắn mới ngồi vào xe, ghế sau xe rõ ràng có hơi chật chội.
Vệ sĩ từ từ khởi động xe. Vách ngăn rơi vào khuôn mặt của cô, Trình Ly Nguyệt ngẩng đầu nhìn hắn: " Trên mặt tôi có dính gì sao?"
" Mắt em làm sao lại đỏ?" Cung Dạ Tiêu bức bách cô, hỏi.
Đôi mắt của Trình Ly Nguyệt có chút bối rối, hoảng loạn, cô vội vàng giải thích: " Là do tôi đêm qua thức đêm đó mà."
Nếu như Cung Dạ Tiêu không nghe được những lời kia của Đường Duy Duy, hắn thật không dám tin. Nhưng mà hắn biết tất cả, nghe những lời nói dối của cô, tim hắn nhói đau.
" Xem nào"- Khuôn mặt tuấn tú của Cung Dạ Tiêu áp sát vào mặt cô.
" Có gì đâu mà phải xem!" Trình Ly Nguyệt sợ hãi né tránh.
Cung Dạ Tiêu gọi thêm cho cô một bát tổ yến, đưa đến trước mặt cô: "Ăn đi! Em dạo này phải bồi bổ để hạ nhiệt."
Trình Ly Nguyệt mím môi nhịn cười. Người đàn ông này thật chu đáo, cô cầm lấy chiếc thìa bắt đầu ăn. Trong khi người đàn ông trước mặt cô đã ăn no rồi, ánh mắt thâm thúy tựa như màn đêm dừng trên người cô, khiến cô không biết làm thế nào.
Hắn trước giờ chưa bao giờ muốn có một người phụ nữ ỷ lại hắn như thế này. Nếu như là người phụ nữ khác, e là đã sớm cùng hắn ngọt ngào triền miên rồi. Trái lại, người phụ nữ này luôn kiêu ngạo, như một bông hồng gai, nếu như nắm chặt sẽ khiến người nắm bị thương.
Trình Ly Nguyệt vừa ăn xong bát tổ yến, điện thoại cô chợt vang lên. Cô nhìn điện thoại, thì ra là Đường Duy Duy: "Alo, Duy Duy."
"Chị Ly Nguyệt, không hay rồi, Thẩm phu nhân kia lại đến cửa phòng làm việc của chúng ta treo một bức băng rôn để chửi chị."
"Cái gì?" Trình Ly Nguyệt đột ngột đứng lên, khuôn mặt đầy nộ khí – "Trên đó viết cái gì?"
Đến đoạn này Đường Duy Duy không dám nói nữa: "Chị Ly Nguyệt, chị đến xem đi."
Trình Ly Nguyệt cúp điện thoại, tức giận điên người, bà Thẩm này thật không biết điểm dừng.
"Sao vậy?" Cung Dạ Tiêu thấy mặt cô trắng bệch khó coi, liền vội vàng hỏi.
Trình Ly Nguyệt có tức giận cũng không muốn hắn đến xem, liền vội vàng đứng dậy nói: "Tôi có chút việc cần quay về công ty, cảm ơn anh vì bữa trưa."
Nói xong, cô cầm túi xách muốn rời đi, Cung Dạ Tiêu cũng đứng dậy. Hắn kêu quầy thanh toán gửi phiếu đến công ty, lập tức cùng Trình Ly Nguyệt rời đi.
====
End chương 151