Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 176 : Trình Ly Nguyệt say rồi

Ngày đăng: 16:22 30/04/20


Thấy mùi rượu nồng nặc trên người cô, cô lại chẳng thèm thay bộ lễ phục hồi tối ra đã ngủ rồi, Cung Dạ Tiêu có chút bất lực, hắn đưa tay ôm lấy cô. Chí ít làm như vậy cũng có thể khiến cô ngủ ngon hơn một chút, hai chân cô để lộ ra ngoài như vậy, đêm đến khi lật người sẽ rất dễ bị rơi khỏi giường.



Đầu óc Trình Ly Nguyệt mơ mơ hồ hồ, hơn nữa đến lúc này dạ dày cô bỗng cuộn trào lên. Cung Dạ Tiêu dìu cô dậy, lúc hắn chuẩn bị ôm ngang người cô để cô ngủ ngon thì nghe thấy tiếng: " Ọe..."



Toàn bộ lễ phục của cô và hắn đều dính bẩn. Cung Dạ Tiêu ngửi thấy mùi rượu từ bãi nôn của cô, hắn tức giận tới mức khuôn mặt tuấn tú đều tái nhợt. Người phụ nữ này không biết uống rượu, sao lại còn uống chứ?



Hắn bế cô vào phòng tắm, lúc này Trình Ly Nguyệt vẫn say tới mức chẳng biết trời đất gì. Cung Dạ Tiêu đặt cô ngồi xuống đất rồi đưa tay mở nước trong bồn tắm, hắn vội vàng cởi bỏ âu phục, ném sang một bên rồi lại cởi áo sơ mi và quần tây chỉ để sót lại mỗi một cái quần sịp. Trình Ly Nguyệt nằm trên mặt đất, sau khi nôn xong, tinh thần cô trở nên dễ chịu nên ngủ càng say.



Cung Dạ Tiêu thở dài, nhìn bộ lễ phục đã bị cô làm bẩn thì cắn chặt răng, hắn đưa tay tìm khóa của bộ lễ phục rồi kéo xuống.



Cứ như vậy Trình Ly Nguyệt bị người đàn ông đó lọt sạch sẽ.



Đồ lót cô mặc bên trong đều là màu tím, ánh mắt của người nào đó bỗng tối sầm đầy nguy hiểm.



Mà người phụ nữ uống say kia vẫn chẳng hay biết chuyện gì đang xảy ra. Cung Dạ Tiêu ôm cô vào phòng tắm, hắn quả thực rất tức giận, chỉ muốn ấn cô xuống nước để cô tỉnh rượu.



Lúc này, đầu tóc Trình Ly Nguyệt vẫn còn khá chỉnh tề, nếu không thì Cung Dạ Tiêu còn phải gội đầu giúp cô nữa. Trước mặt Cung Dạ Tiêu là thân thể thon thả trắng như tuyết của Trình Ly Nguyệt dựa sát vào hắn một cách uể oải như vậy.



Bởi vì hắn muốn tắm rửa sạch sẽ từ trên xuống dưới cho cô nên cảm thấy áo ngực của cô có chút bất tiện, hắn suy nghĩ vài giây rồi thẳng tay lột ném sang một bên. Vì Trình Ly Nguyệt say không biết gì nên cứ mặc cho người đàn ông đó nhìn thấy hết, nhìn sạch sẽ....



Cung Dạ Tiêu phải để cô dựa vào lồng ngực hắn, nếu không cả người cô sẽ bị trượt xuống và chắc chắn sẽ bị sặc nước. Lúc toàn thân Trình Ly Nguyệt nóng rực lên, cô không khỏi phát ra hai tiếng yêu kiều.



Cuối cùng, hắn ôm người phụ nữ toàn thân ướt đâm kia về giường, dù sao thì toàn bộ chăn gối trên giường này ngày mai cũng phải thay giặt.
Cảnh tượng này thật kinh khủng....



" Đừng nhìn." Dạ Lương Thành ôm mặt cô vào ngực để cô khỏi nhìn thêm nữa. Bởi toàn thân người đàn ông đang nằm trên mặt đất kia toàn máu, hắn cũng đã ngừng thở rồi.



Chắc vừa rồi bị chém trọng thương. Dù lúc này Dạ Lương Thành có đuổi mấy tên côn đồ kia đi rồi thì đôi mắt hắn vẫn trợn tròn, ra đi một cách oan ức.



" Hắn chết rồi sao?" Cung Muội Muội run rẩy hỏi.



"Ừ!" Dạ Lương Thành đáp.



Lần này, đôi tay mảnh khảnh của Cung Muội Muội bỗng ôm chắt lấy thắt lưng rắn chắc của hắn, cả cơ thể hận không thể chui luôn vào trong lồng ngực hắn mà trốn đi.



Dạ Lương Thành thấy cô sợ tới mức chân mềm nhũn, chỉ đành bế cô lên rồi đi về phía khách sạn.



Hắn rút điện thoại gọi 110 rối nói rõ địa chỉ với cảnh sát. Mà lúc này, nhân viên khách sạn cũng được chứng kiến cảnh tượng đó, họ đều bị dọa đến mức trốn trong khách sạn.



Lúc này Cung Muội Muội cũng chưa về phòng, Dạ Lương Thành đặt cô xuống sô pha ở đại sảnh. Mười lăm phút sau, bên ngoài vang lên tiếng còi báo động, cảnh sát đã đến để xử lý vụ việc,



Dạ Lương Thành ngồi cạnh cô, thấy cô sợ tới mức run rẩy thì thầm than nhẹ. Sao lại có thể để cô chứng kiến cảnh tượng này chứ?



" Muội Muội, cô ngồi đây một lát, tôi qua nói chuyện với cảnh sát vài câu." Dạ Lương Thành nói xong liền dặn dò phục vụ:" Lấy cho cô ấy một ly nước ấm."