Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 188 : Hắn còn gấp gáp hơn cả cô

Ngày đăng: 16:22 30/04/20


Hơn nửa ngày Trình Ly Nguyệt cũng chẳng biết nói gì, nhưng trái tim cô cuộn cuộn không thể nào tả được. Đồng thời có một chút an tâm nảy sinh trong đáy lòng.



Ba mươi phút gần trôi qua, phục vụ đứng ngoài gõ cửa, Trình Ly Nguyệt chủ động tiến đến mở cửa, người phục vụ cười hỏi: "Xin hỏi có thể mang đồ ăn lên được chưa?"



"Được rồi! Đem lên đi!" Trình Ly Nguyệt gật gật đầu.



Phục vụ đẩy xe đồ ăn, rất nhanh xếp bốn mặn một canh lên bàn rồi lập tức lùi ra.



Thân thể cao lớn của Cung Dạ Tiêu đứng dậy, nhìn thức ăn trên bàn, hắn cũng không có cảm xúc chán ghét, ngồi xuống cầm đũa ăn.



Trình Ly Nguyệt cũng cùng ăn theo.



Vừa ăn, Cung Dạ Tiêu liền ngẩng đầu: "Chuyện có ba em sắp có manh mối rồi, nói không chừng cuối tháng có thể điều tra rõ ràng"



Động tác Trình Ly Nguyệt nghiền ngẫm một hồi, rồi hỏi vội: "Liên quan đến Lục Hải sao?"



"Không sai, có liên quan đến hắn." Cung Dạ Tiêu gật đầu, đây là tin tức do Lục Tuấn Hiên thông báo, nhất định không thể sai được, hắn muốn mượn đao Cung Dạ Tiêu để giết Lục Hải.



Đáy mắt Trình Ly Nguyệt thoáng qua tia phẫn nộ: "Quả nhiên là hắn? Hắn làm sao có thể vô nhân tính như vậy? Rốt cuộc cha tôi đã đắc tội gì với hắn cơ chứ?"



"Đừng tức giận, Lục hải sẽ phải trả giá cho hành động của hắn, nửa đời sau sẽ trải qua trong tù, sống không bằng chết." Ánh mắt Cung Dạ Tiêu lóe lên sự tàn nhẫn.



Trình Ly Nguyệt ngồi đối diện cũng rõ hắn định làm gì, hắn nhất định sẽ bắt Lục Hải vào tù chịu tội. Trình Ly Nguyệt cảm kích hắn vô cùng.



Trình Ly Nguyệt lúc này không vì ai khác mà vì cha mình, cô cảm ơn hắn: "Cảm ơn anh đã vì tôi làm tất cả."



"Không cần cảm ơn. Đây vốn dĩ là một cuộc giao dịch, không phải sao?" Ánh mắt ngừng lại nhìn cô.



Trình Ly Nguyệt ngạc nhiên vài giây nhìn hắn, rồi cúi thấp đầu xuống.



"Tôi còn hi vọng cho em được giải oan hơn em, đem Lục Hải giam ở trong ngục." Cung Dạ Tiêu nói ra nguyện vọng của mình.



Trong lòng Trình Ly Nguyệt vô cùng phức tạp, hắn làm tất cả điều này để giúp cô thoát khỏi ràng buộc tâm lí mà ở bên cạnh hắn sao?
"Ừm, anh nhất định phải đến đón em đó"



"Sẽ đến." Hai từ đơn giản này là lời bảo đảm của hắn.



Cung Muội Muội cười, "Ừm" một tiếng.



"Mau đi xuống dưới lầu ăn chút gì đó, em như vậy dạ dày chịu không nổi đâu."



"Lát nữa em sẽ gọi đồ ăn, ăn thanh đạm một chút." Cung Muội Muội nói xong có chút không nỡ cúp điện thoại.



"Vậy anh tắt trước." Dạ Lương Thành tắt điện thoại trước, Cung Muội Muội tay cầm điện thoại, hơi chu miệng ra, có chút ngọt ngào.



Cô lập tức gọi điện cho Cung Dạ Tiêu.



"Anh, em thông qua vòng phỏng vấn rồi."



"Được! Buổi tối ăn mừng đi." Cung Dạ Tiêu lập tức nói.



"Ách! Không cần đâu, anh, buổi tối em hẹn người khác rồi, không thể cùng anh và chị Ly Nguyệt ăn cơm được."



"Người nào vậy? Còn quan trọng hơn cả bọn anh" Cung Dạ Tiêu tròng ghẹo.



Lần này, Cung Muội Muội có chút túng quẫn, không dám nói với anh, mối quan hệ của cô và Dạ Lương Thành đang phát triển, thực ra không phải cô không muốn nói, mà là ngại không dám mở miệng, hơn nữa cô hiện tại cũng không muốn nói cho ai biết về mối quan hệ này. 



"Không có! Anh, tối mai hẹn gặp đi! Em cũng rất nhớ Tiểu Trạch, tạm biệt." Nói Xong Cung Muội Muội lập tức tắt điện thoại, sợ anh trai truy hỏi.



Cung Muội Muội thở dài một hơi,lấy giấy ra vẽ phác họa, giống như Dạ Lương Thành, khiến cô có một loại cảm giác an toàn, vững vàng.



===



End chương 188