Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 241 :

Ngày đăng: 16:23 30/04/20


Sáng sớm.



Ở nhà Lục Hải.



Lục Hải sau khi tìm kiếm nghe ngóng suốt mấy ngày vẫn không nhận được tin Cung Dạ Tiêu sống hay chết, vì thế ông ta cảm thấy rất bất an. Cảm giác bất an này khiến ông ta nghĩ nhất định phải ra nước ngoài lánh nạn, cho dù ông ta rất ham muốn quyền lực và tài sản của tập đoàn Lục Thị nhưng so vợi sự bình anh của nửa đời còn lại, ông ta lựa chọn vế sau.



Ông ta lần lượt sắp xếp vợ và con cái ra nước ngoài, mình ở lại nghe ngóng tình hình của Cung Dạ Tiêu và xử lý một số vấn đề tài sản về sau, vì lần này đi ông ta không biết khi nào mới trở về, vì thế có một số tài sản không thể để Lục Tuấn Hiên hưởng không, những thứ có thể xử lý ông ta đều đã xử lý.



Trong vòng ba ngày ông ta đã xử lý xong, tối qua khoản tiền của giao dịch cuối cùng cũng đã chuyển vào thẻ, ông ta thấy hài lòng rồi, định sáng sớm nay ra sân bay tới nước M, sau đó chuyển chuyến từ M, tới nơi mà ông ta đã chọn sẵn, lộ tuyến phức tạp, chuẩn bị để sau này trốn tránh truy đuổi.



Xe của ông ta tới sân bay lúc bảy giờ sáng, lúc này sân bay không quá nhiều người, Lục Hải cảm thấy đỡ lo lắng hơn, chuyến bay của ông ta bảy rưỡi cất cánh, ông ta có thể kịp lên máy bay.



Lúc này trong lòng ông ta dấy lên cảm giác không cam tâm, ông ta nghĩ đợi né tránh qua cơn sóng gió này ông ta sẽ lại trở về. Vừa bước vào cửa kiểm tra, Lục Hải giao giấy tờ và hộ chiếu cho nhân viên kiểm tra, định bước qua thiết bị kiểm tra an ninh.



Đột nhiên, một nhân viên an ninh bước tới nói với ông ta: "Xin lỗi Lục tiên sinh, ngày không thông qua kiểm tra an ninh."



Lục Hải mặt lập tức biến sắc: "Tại sao?"



"Vì ngài bị bộ giao thông giữ lại quyền xuất cảnh, ít nhất trong vòng hai tháng, ngài chỉ có thể ở lại trong nước, không được xuất cảnh."



"Cái gì? Tại sao lại ngăn cản tôi xuất cảnh? Nhân viên an ninh các người làm việc kiểu gì vậy, các người có biết tôi là ai không?" Trong lúc hoảng loạn, Lục Hải lập tức có những hành vi nóng giận.



Là ai giữ lại quyền xuất cảnh của ông ta?



"Tôi cảnh cáo các người, hôm nay nhất định phải làm thủ tục xuất cảnh, nếu không tôi sẽ khởi tố các người." Lục Hải lớn tiếng nói.



"Xin lỗi Lục tiên sinh, nếu như ngài còn cản trở công vụ, chúng tôi sẽ phải báo cảnh sát." Nhân viên an ninh vẻ mặt không có biểu cảm nhìn ông ta, không nể sợ.



"Tôi là phó tổng của tập đoàn Lục Thị!" Lục Hải nói thân phận của mình.
Chết tiệt!



Trình Ly Nguyệt nhìn sắc mặt sa sầm của anh, biết rõ anh đang nghĩ gì, liền mỉm cười an ủi: "Anh yên tâm, em có thể kiên nhẫn đợi anh khỏe lại."



Nét Cung Dạ Tiêu thoáng vẻ rầu rĩ, tiếp theo đó anh mỉm cười ranh mãnh, giữ lấy cánh tay cô: "Chúng ta làm nóng người trước đi!"



Trình Ly Nguyệt liền giật mình, anh đùa gì vậy, phần bụng của anh vẫn chưa khỏi, định làm bừa gì đây?



"Không được... đợi anh khỏi rồi tính." Trình Ly Nguyệt không đồng ý.



Cung Dạ Tiêu không nghe theo, bàn tay anh lập tức xoa lên ngực cô, có phần mạnh bạo, Trình Ly nguyệt không kịp phản ứng gì.



Anh đỡ người cô lên, Trình Ly Nguyệt ngồi lên đùi anh.



Tay anh ấm nóng, khiến toàn thân cô nóng rạo rực, mềm nhũn, muốn đẩy anh ra lại lo lắng cho vết thương của anh.



Cánh tay khỏe khoắn của Cung Dạ Tiêu giữ chặt sau gáy cô, hôn lên môi cô, nếu như anh không bị thương, có lẽ Trình Ly Nguyệt thực sự sẽ không từ chối anh, dù sao thì sớm muộn cô cũng sẽ trao cho anh.



Nhưng lúc này anh đang bị thương! Anh có thể mất lí trí nhưng cô thì không thể bỏ mặc!



Hơn nữa, anh chưa bao giờ coi trọng việc mình bị thương.



"Đừng..." Cô thở gấp, đưa tay chống lên vai anh từ chối.



Cung Dạ Tiêu lúc này vừa giận, vừa không biết phải làm sao, rõ ràng người con gái anh muốn đang ở trước mặt, anh có thể muốn làm gì thì làm nhưng cơ thể anh lại không cho phép.



Tâm trạng bực bội chỉ muốn giết người này thực sự không ai có thể hiểu được.