Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)
Chương 297 :
Ngày đăng: 16:24 30/04/20
Làm thế nào bây giờ? Cô có thể lấy lí do nào đó không?
Cho dù tới tận lúc này Trình Ly Nguyệt vẫn muốn thoái thác, vì cô không hề mong đợi phát triển thêm một bước nữa với người đành ông này.
Đương nhiên, nếu như anh đừng ngày nào cũng trêu chọc cô thì càng tốt.
Trình Ly Nguyệt đang đợi ở cửa thang máy, khi thang máy sắp đóng, bỗng nhiên một cánh tay đàn ông xuất hiện, kéo mạnh cửa thang máy ra.
Trình Ly Nguyệt sợ hãi tim đập thình thịch, tưởng gặp phải cướp, nào ngờ khi cửa thang máy mở ra, bên ngoài lại chính là Cung Dạ Tiêu.
Trình Ly Nguyệt hít một hơi thật sâu, chừng mắt nhìn anh, có điều cô phát hiện ra anh có điều gì đó bất thường.
Dưới ánh đèn, gương mặt anh đỏ bừng một cách không tự nhiên, trán lấm tấm mồ hôi.
Hơn nữa hai mắt anh cũng sáng quắc như hai ngọn lửa bùng cháy, toàn thân nguy hiểm như một con dã thú.
"Anh..." Trình Ly Nguyệt tròn mắt nhìn anh, sao anh lại trở ra như thế này?
Cung Dạ Tiêu thở dốc, bước vội vào, cổ họng khô khan, giọng nói khàn khàn: "Anh uống nhầm đồ."
Trình Ly Nguyệt sợ hãi trợn tròn mắt, Cung Dạ Tiêu ấn nút thang máy, cửa thang máy khép lại chạy lên trên.
Trình Ly Nguyệt cảm thấy đầu mình choáng váng, uống nhầm đồ?
Nhìn bộ dạng của anh, toàn thân giống như một con dã thú sổ lồng, không cần hỏi cũng biết anh uống phải thứ gì.
Trời ơi! Người phụ nữ nào làm vậy?
Cung Dạ Tiêu nhìn cô bằng đôi mắt cháy bỏng, anh đang đợi, đợi thang máy dừng lại để đi ra ngoài bởi trong thang máy có camera.
Vì anh sợ một khi mình chạm vào cô sẽ mất kiểm soát.
Thang máy vừa dừng lại, kêu lên một tiếng rồi mở ra, đầu Trình Ly Nguyệt vẫn còn đang trống rỗng, cánh tay đã bị anh giữ chặt, cô bị anh kéo ra khỏi thang máy.
Cung Dạ Tiêu vén chăn bước xuống giường, đi vào nhà tắm, xả đầy nước vào bồn, anh phải tắm cho cô.
Cung Dạ Tiêu không muốn để cô ngủ như vậy cho tới ngày mai.
Trình Ly Nguyệt lúc này đã mệt không còn cảm giác.
Thời gian đã là một giờ sáng, giờ phút này có người vẫn không tài nào chợp mắt.
Là Hoắc Yên Nhiên, cô tưởng rằng hôm nay sẽ là một ngày tốt lành với mình, không ngờ lại tác thành cho Trình Ly Nguyệt.
Còn cô thì sao! Chỉ có thể một mình trong căn phòng trống, bây giờ trong đầu cô đều nghĩ về việc Cung Dạ Tiêu và Trình Ly Nguyệt ở bên nhau, không cần nghĩ cũng biết họ đang làm gì?
Càng nghĩ cô càng phẫn nộ và không cam tâm, cũng buồn bực vì đánh mất cơ hội lần này.
Bây giờ cô còn sợ hãi sự báo thù của anh, anh nhất định sẽ không tha cho cô.
Hoắc Yên Nhiên lúc này đang nghĩ, nếu như ông Cung biết được chắc chắn sẽ không bao giờ bảo vệ cô nữa.
Hôm nay anh ắt hẳn rất dũng mãnh, Trình Ly chắc chắn rất hạnh phúc, điều này vốn thuộc về cô, là cô tạo cơ hội, bây giờ sao cô có thể chấp nhận được đây? Người phụ nữ mà cô căm hận nhất đã thay thế cô?
Tuy nhiên trong đầu cô vô cùng hỗn loạn, vừa sợ sự trừng phạt của Cung Dạ Tiêu sau này, lại giận mình hôm nay đánh mất cơ hội.
Cô không hề biết rằng, Trình Ly Nguyệt từ bốn năm về trước bị Cung Dạ Tiêu cướp đi lần đầu tiên, cho tới tận bây giờ vẫn chưa từng làm chuyện đó, lấy đâu ra hạnh phúc! Cô đang bị giày vò tới gần chết!
Cung Dạ Tiêu cho dù rất mệt nhưng anh không hề buồn ngủ, anh nhìn người con gái đã được tắm gội sạch sẽ, nằm ngủ yên lành, anh càng thấy thương hơn.
Cung Dạ Tiêu đã bình tĩnh trở lại, hồi tưởng lại những việc từ khi bước vào cửa tới giờ, khi đó anh giống như một con dã thú không thể khống chế, không hề suy nghĩ cho cô, anh dường như nghe thấy tiếng khóc của cô nhưng anh vẫn mặc kệ.
Chết tiệt.
Bây giờ anh vô cùng áy náy, chỉ muốn thời gian có thể quay ngược trở lại, anh thà tới bệnh viện điều trị cũng không muốn làm cô tổn thương.