Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)
Chương 313 :
Ngày đăng: 16:24 30/04/20
Trình Ly Nguyệt ngồi xe của Nhan Dương tới nhà hàng, Cung Dạ Tiêu và ông Cung đã đi trước rồi.
Xe của Nhan Dương dừng ở trước cửa nhà hàng: "Trình tiểu thư, nhà hàng phòng vip số sáu trên lầu ba, cô tự lên nhé!"
"Được thôi, cám ơn!"
"Đừng khách sáo." Nhan Dương mỉm cười nhìn theo Trình Ly Nguyệt, từ khi cô làm việc cho Cung Dạ Tiêu, Trình Ly Nguyệt chính là người phụ nữ lễ độ nhất, không hề tỏ ra hống hách, chả trách Cung tổng lại thích cô ấy tới vậy, mọi chuyện đều có đạo lý của nó.
Nếu như là người phụ nữ khác, được lòng người đàn ông như Cung Dạ Tiêu thì đâu thể nào coi trợ lý bên cạnh anh ra gì? Mặc dù tới thời điểm hiện tại, bên cạnh Cung Dạ Tiêu chưa từng xuất hiện người phụ nữ nào, nhưng Nhan Dương cũng có thể tưởng tượng ra vậy.
Trình Ly Nguyệt đi thẳng tới lầu ba, nói với nhân viên phục vụ là phòng số sáu, nhân viên phục vụ mỉm cười dẫn cô đi.
Nhân viên phục vụ gõ cửa phòng, sau đó đẩy cửa ra, Trình Ly Nguyệt đứng ở ngoài cửa, đang định mỉm cười bước vào, bất ngờ nhìn thấy ngồi ở bàn ăn ngoài Cung Dạ Tiêu ra còn có một bóng người uy nghiêm, ông Cung.
Lồng ngực Trình Ly Nguyệt như nghẹt thở, cô hít thở thật sâu, chuẩn bị thực hiện động tác bỏ chạy, cô quay người bước đi.
"Ly Nguyệt." Cung Dạ Tiêu lập tức đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi.
Trình Ly Nguyệt trong lòng hoảng sợ, cúi đầu bước nhanh ra cửa, sau lưng Cung Dạ Tiêu cũng vội vàng chạy tới, lên tiếng gọi cô lại: "Ly Nguyệt đừng đi."
Trình Ly Nguyệt quay đầu lại trừng mắt nhìn anh: "Tại sao anh không nói với em, bữa cơm này có cả ông anh nữa."
Bây giờ ấn tượng của cô về ông Cung chỉ dừng lại ở việc ông muốn cướp con trai cô, vì thế bây giờ cô không muốn gặp ông.
Cung Dạ Tiêu bất giác bật cười: "Ông anh muốn gặp em, em yên tâm, ông sẽ không cướp Tiểu Trạch đâu."
khu nghỉ dưỡng tư nhân ở nước E? Nước E được mệnh danh là thánh địa nghỉ dưỡng tuyệt vời nhất thế giới, sở hữu một khu nghỉ dưỡng tư nhân ở đó chắc chắn là cấp bậc phú hào.
Trình Ly Nguyệt mở tròn mắt, vội vàng xua tay: "Không, không, không, cháu không thể nhận tài sản của ông được, ông hãy lấy lại đi!"
"Ông để lại cho em thì em cứ nhận đi." Cung Dạ Tiêu mỉm cười khuyên cô.
Ông Cung cũng gật đầu nói: "Việc này đã viết vào trong di chúc của ông rồi, không sửa được, vì thế cháu cứ nhận đi."
Trình Ly Nguyệt muốn bật khóc, hai ông cháu này sao lại bá đạo vậy, tặng quà cũng không thể sửa đổi được?
"Cháu thực sự không thể nhận..." Trình Ly Nguyệt thực sự không thể nhận món quà này.
"Được rồi, không nói việc này nữa, ăn cơm thôi." Ông Cung đánh trống lảng, Cung Dạ Tiêu cũng nhấn nút gọi phục vụ, chả mấy chốc nhân viên phục vụ đã đẩy xe thức ăn vào.
Trình Ly Nguyệt trong lòng thấp thỏm, hai năm tới không được phép kết hôn với Cung Dạ Tiêu, cô không có ý kiến gì, vừa hay cô cũng muốn có thời gian thích nghi, nhưng tặng cô một khu nghỉ dưỡng? Món quà này quá lớn.
Ông Cung nhìn hai người trẻ tuổi trước mắt, càng nhìn càng thấy có tướng vợ chồng, ông bất giác bật cười: "Trình nha đầu, ông hỏi cháu, ông không cho phép hai đứa kết hôn trong vòng hai năm tới, cháu có ý kiến gì không?"
Trình Ly Nguyệt nghe xong liền lắc đầu: "Cháu không có ý kiến gì cả. Vừa hay cháu cũng không muốn vội vàng kết hôn như vậy."
Cung Dạ Tiêu ngồi bên sắc mặt sa sầm, cô ấy dám nói là không muốn kết hôn với anh?
Ông Cung cũng có phần kinh ngạc, xem ra trong mối tình anh, Trình Ly Nguyệt mới là người thư thả nhất, ông không khỏi cảm than, chả trách cháu nội ông lại sốt ruột tới vậy!