Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)
Chương 353 :
Ngày đăng: 16:24 30/04/20
Sáng sớm mùng 5.
Trình Ly Nguyệt nhận được cuộc gọi của Linda, vào lúc này, nghe thấy giọng của cấp trên, khiến cô cảm thấy thân thiết một cách lạ lùng.
"Ra ngoài chơi nào!" Linda hẹn Trình Ly Nguyệt.
"Được thôi! Buổi trưa em mời." Trình Ly Nguyệt cũng muốn gặp cô ấy.
Hẹn nhau tại một nhà hàng vào buổi trưa.
Linda mặc một bộ quần áo công sở gợi cảm, tuy đã có tuổi, nhưng phong tình vẫn phơi phới.
"Chị Linda, chị càng ngày càng trẻ ra." Trình Ly Nguyệt cười híp mắt.
"Còn nói chị, chẳng phải em cũng càng ngày càng đẹp ra đó sao? So với dáng vẻ thanh tú trước đây, ở cái tuổi 25 như bây giờ của em, có thể nói là khoảng thời gian đẹp nhất của người phụ nữ."
Trình Ly Nguyệt cười, cuộc sống bây giờ của cô khá hạnh phúc, sống chung với người nhà họ Cung, cảm giác cứ như lại có được mái ấm gia đình.
"Chị đọc báo rồi, Cung Dạ Tiêu chắc đau lòng lắm nhỉ!"
Trình Ly Nguyệt gật đầu, "Đúng vậy."
"Nhưng chuyện sinh lão bệnh tử là quy luật tự nhiên, thông suốt rồi thì sẽ chẳng sao cả."
"Bây giờ anh ấy đã bình tĩnh hơn nhiều rồi." Trình Ly Nguyệt cảm thấy vui mừng, vài ngày nay Cung Dạ Tiêu đều ra ngoài, cô không biết anh bận rộn việc gì nữa, nhưng anh đã khôi phục lại vẻ tinh anh mạnh mẽ như lúc trước rồi.
"Ly Nguyệt, công ty mới đã trang trí xong rồi, chị dẫn phần lớn những nhân viên lúc trước của chúng ta đi theo, đến lúc đó sẽ là một bầu không khí hoàn toàn mới."
"Địa chỉ công ty ở đâu vậy? Gần chung cư em ở không?" Trình Ly Nguyệt tò mò.
"Tòa nhà cao tầng đối diện với công ty Kaman của chúng ta đó. À đúng rồi, nghe nói là tầng lầu của công ty đá quý của Hoắc Yên Nhiên ngày trước.
Đầu dây bên kia trầm mặc vài giây, sau đó lại cười đầy mập mờ: "Muốn ngủ với anh ư?"
Cung Muội Muội đang lái xe, trong xe cứ vang vọng câu nói này, khiến cô xấu hổ chết đi được, rất muốn tìm một cái lỗ chui vào.
"Ai nói muốn ngủ với anh chứ?" Cung Muội Muội xấu hổ,
"Em đang lái xe?" Dạ Lương Thành hỏi.
"Vâng!"
"Vậy thì tập trung lái xe, đừng gọi điện thoại lung tung."
"Vậy em đi đến khách sạn trước, anh đến tìm em nhé?"
"Được." Dạ Lương Thành đáp.
Tâm trạng của Cung Muội Muội bỗng trở nên vui vẻ, cô phải cùng anh trải qua một tuần đầy hạnh phúc mới được.
Nửa tiếng sau, xe của cô vừa chạy đến cửa khách sạn, thì đã nhìn thấy chiếc xe việt dã dài như thân xe tăng vô cùng bắt mắt của anh đang đậu tại bãi đỗ xe đợi cô, trong lòng cô thấy ấm áp, hóa ra anh lại đến trước rồi.
Cô mở cửa bước xuống xe, không còn thấy thẹn thùng nữa, cô nhảy cẩng lên chui vào lòng anh. Cánh tay chắc khỏe của Dạ Lương Thành đỡ lấy cô, đôi chân nhỏ của Cung Muội Muội kẹp lấy eo của anh, bỗng chốc, vô cùng mập mờ.
Xe việt dã của Dạ Lương Thành cao to, cộng thêm vị trí đậu xe của hai người khá khuất, lúc này chẳng có ai nhìn thấy hết.
Dạ Lương Thành đỡ cô dựa vào khung cửa xe việt dã của anh, ánh mắt anh sâu thẳm, anh nhìn chằm chằm vào cô, thân hình hoàn mỹ của anh khom xuống, Cung Muội Muội không kiềm chế được, mặt mày xấu hổ đỏ bừng.
"Muội Muội, em thật mê người." Dạ Lương Thành tán thưởng, cánh môi mỏng nôn nón muốn hôn cô gái quyến rũ này.
"Ưm..." Cung Muội Muội không ngờ sẽ bị anh hôn ở đây, hiện tại họ đang ở bên ngoài xe, cô hốt hoảng nắm chặt lấy vạt áo của anh, không biết nên đẩy anh ra hay muốn anh hôn sâu hơn.