Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 374 :

Ngày đăng: 16:25 30/04/20


Đợi y tá đi khuất, Thẩm Quân Dao liền vội vàng lấy điện thoại ra, chuẩn bị bộc phát tình cảm, sau đó khi gọi điện thoại tiếng sụt sịt của cô đã bắt đầu biến thành đau khổ như đứt từng khúc ruột.



"Alo!" Đầu bên kia giọng Lục Tuấn Hiên vang lên bình thường.



Thẩm Quân Dao nghe thấy tiếng chồng mình liền bật khóc nức nở, không hề nói gì, chỉ khóc lóc thảm thiết trong điện thoại như thể sắp sửa ngất đi.



"Quân Dao, em sao vậy? Em khóc gì?" Đầu bên kia, tiếng của Lục Tuấn Hiên quả nhiên trở lên lo lắng.



"Ông xã... ông xã... con chúng ta... con chúng ta không còn nữa rồi!" Thẩm Quân Dao khóc không thành tiếng, nhưng vẫn nói rất rõ ràng.



Đầu bên kia, Lục Tuấn Hiên lập tức giật mình kinh ngạc: "Cái gì? Con chúng ta làm sao?"



Thẩm Quân Dao lại khóc thảm thiết nhưng không trả lời, Lục Tuấn Hiên sốt ruột phát điên: "Quân Dao, em mau nói xem nào, con làm sao? Tại sao lại không còn? Em đang ở đâu?"



"Em đang ở bệnh viện..."



"Bệnh viện nào?"



"Bệnh viện trực thuộc tuyến một ở trung tâm thành phố."



Giọng Lục Tuấn Hiên ở bên kia trở lên sốt ruột, lo lắng: "Bây giờ anh sẽ tới tìm em, con chúng ta thực sự mất rồi sao?"



Thẩm Quân Dao thút thít, lại khóc thành tiếng: "Mất rồi."




Trình Ly Nguyệt lúc này đang ngồi bần thần trong phòng rất lâu rồi, con của Thẩm Quân Dao mất rồi, hung thủ tuyệt đối không phải là cô, cô có thể tưởng tượng ra người nhà họ Lục sẽ hận cô tới nhường nào, nhưng cô không quan tâm vì cô không làm gì cả.



Bây giờ Thẩm Quân Dao cứ kiên quyết nói là cô đẩy cô ta, lẽ nào cô sẽ phải nhận sao?



Vì thế cô đợi Lục Tuấn Hiên tìm tới trách hỏi.



Chỉ có điều người đầu tiên tìm tới không phải Lục Tuấn Hiên mà là Cung Dạ Tiêu.



Cung Dạ Tiêu đẩy mạnh cửa bước vào, Trình Ly Nguyệt giật nảy mình, ngẩng đầu nhìn thấy anh liền sững sờ kinh ngạc.



"Sao anh lại tới đây?"



Cung Dạ Tiêu nheo mắt nhìn cô: "Em còn dám hỏi anh sao, xảy ra chuyện như vậy sao em không nói với anh?"



Trình Ly Nguyệt thở dài: "Em không đẩy Thẩm Quân Dao, em cũng không hại cô ta sảy thai, cô ta tự ngã xuống đất làm mất đứa bé."



Cung Dạ Tiêu nhìn cô, cho dù cô không giải thích rõ ràng anh cũng lập tức tin tưởng cô, tin mọi lời cô nói.



Cung Dạ Tiêu thấy nét mặt cô căng thẳng, anh trầm giọng nói: "Nếu không phải là em thì em không cần tự trách mình."



"Em không tự trách mình, em chỉ không tin được Thẩm Quân Dao lại dùng chính con của mình để hãm hại em." Trình Ly Nguyệt cũng là một người mẹ, cô vô cùng yêu thương trẻ nhỏ, cho dù là con của Lục Tuấn Hiên và Thẩm Quân Dao cô cũng thương, vì đứa bé là vô tội.