Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 397 :

Ngày đăng: 16:25 30/04/20


Emily muốn gây khó dễ cho Cung Muội Muội, bọn họ rất nhanh đã tới nơi, bà ta mua giầy, quần áo, túi xách, nhưng bà ta không mang theo vệ sỹ cũng không mang theo cả trợ lý của mình nên tất cả những đồ đó đều ném cho Cung Muội Muội xách.



Cung Muội Muội đi giầy cao gót, trên tay còn xách theo sáu, bảy cái hộp, nên khi đi đường cũng có chút chật vật. Sau khi Emily đi dạo một vòng bên trong cửa hàng, nhìn thấy Cung Muội Muội đầu đầy mồ hôi vẫn đi theo phía sau mình thì liền cảm thấy vô cùng vui vẻ. Đi dạo suốt cả một buổi chiều, chân Cung Muội Muội đã cảm thấy rất đau rồi, thì bà ta mới có ý định quay về. Cung Muội Muội mang theo những thứ đồ đó đưa về khách sạn của bà ta, lần này vì để làm khó Cung Muội Muội mà chân của Emily cũng đã sớm cảm thấy vừa đau vừa xót rồi. Bà ta ngồi ở trên ghế salon, theo bản năng liền xoa bóp bàn chân vài cái, Cung Muội Muội nhìn thấy vậy thì lập tức từ lấy ra hai miếng dán từ trong túi xách đưa cho bà ta: “Phu nhân, nếu như chân của người cảm thấy đau thì có thể dán cái này vào lòng bàn chân, nhất định sẽ thấy rất thoải mái đấy.”



Emily khẽ giật mình, bà ta không nghĩ rằng vào lúc này rồi mà Cung Muội Muội vẫn không hề có ý định nhanh chóng rời khỏi bà ta mà còn đưa miếng cao cho bà ta dán. Bà ta ngơ ngác mất một lúc rồi nhận lấy, đặt ở bên cạnh, cũng không có ý định sử dụng miếng dán đấy.



“Thật vui vì có thể phục vụ cho bà, nếu như có chuyện gì thì bà nhất định phải gọi cho tôi, tôi sẽ giúp, nhất định sẽ tận lực giúp đỡ bà.”



“Cô thật sự muốn giúp tôi? Chiều nay tôi có nhìn trúng một chiếc áo khoác, cô có thể đem nó tới đây được không?” Emily cố ý làm khó cô. Bà cũng biết, chuyện này căn bản là không thể nào hoàn thành được. Cái vị Phú phu nhân kia dường như cũng không tình nguyện nhường đâu.



Cung Muội Muội có chút khó xử cười cười: “Cái này thì tôi không dám đảm bảo, nhưng tôi sẽ cố gằng thử xem sao.”



Emily biết rõ rằng lời của cô ta chẳng qua chỉ là để thoái thác mà thôi, bà hừ một tiếng rồi nở nụ cười, không cho là đúng nói: “Được rồi, cô về đi! Cô còn trẻ, vẫn nên học tốt cách làm người đi.”



Cung Muội Muội nghe thấy vậy thì cảm thấy có chút không hiểu, nhưng mà cô vẫn quay người đi ra ngoài. Lúc rời đi, chân cô quả thực là đau muốn chết, cô muốn tranh thủ thời gian nhanh chóng trở về ký túc xá ngâm chân một phen.



Chân Emily vẫn thấy có chút lạnh buốt, bà ta không khỏi nhìn thoáng qua hai miếng dán mà Cung Muội Muội đã để lại. Bà bóc miếng dán ra, dựa theo hướng dẫn trên bao bì dán vào trên chân, xong rồi bà liền cầm lấy điều khiển xem tivi, bất tri bất giác bà liền phát hiện ra là lòng bàn chân mình đã trở nên ấm áp, thoải mái hơn, hơn nữa cảm giác đau buốt cũng đã biến mất.



Bà có chút tò mò nhìn loại cao dán này, quả nhiên Cung Muội Muội không có lừa gạt bà ta, cái này quả nhiên là hữu dụng.




Cung Muội Muội đeo túi xách đi ra ngoài, cô đi tới bãi đỗ xe rồi nhanh chóng lái xe của mình ra khỏi Bộ Ngoại giao.



Cô gọi điện thoại cho Nhan Dương, để cô ấy điều tra một chút xem tổng công ty của tập đoàn Chính Phú ở đâu, cô nghĩ rằng nếu xong chuyện này thì cô có thể tranh thủ thêm được chút gì đó.



Tuy rằng, Emily đánh gía cô kém như vậy nhưng cô vẫn muốn thỏa mãn nhu cầu của vị khách ngoại quốc là bà ta, khiến cho bà ta có cái nhìn tốt đẹp về quốc gia này. Đương nhiên, cô hoàn toàn có thể không cần phải đi lấy chiếc áo đó cho bà ta, dù sao thì đánh giá kém của cô cũng đã được tính vào, phần thưởng nhân viên ưu tú của cô cũng đã bị hủy bỏ.



Nhan Dương rất nhanh đã gọi điện trở lại, nói cho cô địa chỉ, hơn nữa, Nhan Dương còn quyết định tới đây giúp cô, Cung Muội Muội muốn tìm phu nhân của giám đốc tập đoàn Chính Phú, nên cô muốn tới đây giúp.



Cung Muội Muội biết có Nhan Dương ở đây thì chuyện này sẽ dễ dàng xử lý hơn một chút, tuy rằng lấy danh đại ca đi làm mưa làm gió như vậy có vẻ không hay lắm.



Nhan Dương cùng Cung Muội Muội đã tìm được giám đốc của tập đoàn Chính Phú, lại liên lạc được với phu nhân của ông ta, Cung Muội Muội còn mời theo cả hai nhà thiết kế nổi tiếng trong nước tới, chỉ còn chờ vị Phú phu nhân này thỏa hiệp và nhượng lại chiếc áo da đó nữa thôi.



Khi vị Phú phu nhân này tới, nhìn thấy rõ là cô gái ngày hôm qua thì ngược lại còn bị dọa cho một trận, hiện tại bà ta mới biết được, hóa ra cô gái đó là em gái tổng giám đốc Cung Dạ của tập đoàn Cung Thị, vì thế lập tức liền thấy khiếp sợ không thôi.



Danh tiếng của Cung Dạ như sấm dội bên tai, ngay cả giám đốc của Chính Phú khi nghe tới cái tên Cung Thị cũng cảm thấy run rẩy không thôi. Ông ta bất quá cũng chỉ là xí nghiệp cấp trung mà thôi, không thể nào trêu chọc vào tập đoàn xuyên quốc gia như Cung Thị được.



Thế nên, Cung Muội Muội quyết định mua cái áo của vị phu nhân này với giá gấp đôi, cô còn thấy vô cùng áy náy nữa. Cái vị Phú phu nhân kia không còn khoa trương giống như ngày hôm qua nữa, ngược lại còn thấy nên mau chóng đưa chiếc áo này cho vị Cung tiểu thư kia thì mới an tâm được.