Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)
Chương 407 :
Ngày đăng: 16:25 30/04/20
Lần gặp gỡ khó xử
Trình Li Nguyệt nhìn người đàn ông ngồi bên cạnh cửa sổ. Tịch Phong Hàn quả thật là một người xuất sắt, bất kể là khí chất bên ngoài đều mang vẻ hoàng gia cao quý.
“Anh Tịch, chào anh.” Trình Li Nguyệt ngồi xuống trước mặt anh ta.
Ánh mắt Tịch Phong Hàn nhìn vào đôi mắt sâu và vẻ cuốn hút của cô, “Chào em”
Điều Trình Li Nguyệt quan tâm nhất là vấn đề bản thảo của cô. Cô đi thẳng vào vấn đề và hỏi, “Anh Tịch, không biết mẹ của anh có đánh giá như thế nào về bản thảo của tôi”
“Cô Trình có vẻ rất bận nhỉ?” Tịch Phong Hàn hơi nhắm mắt, mỉm cười nhìn cô.
Trình Li Nguyệt nhìn đôi mắt của người đàn ông, nhất thời không biết nói dối ra sao bèn cười lắc đầu nói, “cũng không phải bận lắm”
Tịch Phong Hàn cười “Nếu đã không bận gì, vậy chúng ta có thể vừa uống cafe vừa nói chuyện chứ?”
“Được ạ” Trình Li Nguyệt đành cười và nhận lời.
Nhân viên phục vụ đem menu tới. Trình Li Nguyệt không gọi cafe mà gọi 1 cốc trà. Bình thường lúc rảnh rỗi cô thường không thích uống cafe.
Trong lúc đợi Tịch Phong Hàn lựa chọn đồ uống, nhân viên phục vụ hơi đỏ mặt, có chút căng thẳng.
Sau khi chọn xong, Trình Li Nguyệt ngước mắt lên, lại bắt gặp đôi mắt đang nhìn cô phía trước. Tịch Phong Hàn vẫn đang nhìn cô.
Điều đó khiến cô có chút ngại ngùng, đánh mắt nhìn xuống. Cô bắt đầu nghĩ, có phải hôm nay mình mặc nhầm quần áo hay sao? Hoặc là có gì đó dính trên mặt mình thì phải?
Tịch Phong Hàn cười nói “Cô Trình, xin thứ lỗi cho tôi hơi bất lịch sự”
Trình Li Nguyệt lại cảm thấy xấu hổ. Cô đành nhìn đáp lại đôi mắt đang nhìn vào mình kia. Cô tò mò hỏi “Anh Tịch, có phải tôi có gì không đúng không, khiến anh cứ nhìn mãi như vậy?”.
Tịch Phong Hàn gật đầu, bày tỏ ý không có vấn đề gì.
Trình Li Nguyệt cảm thấy hơi khó xử. Cô nghĩ lúc này chắc chắn Giản Vân đang rất căm giận mình.
“Anh Tịch, không biết anh có ý kiến gì về thiết kế của công ty chúng tôi không?” Giản Vân ngồi xuống và bắt đầu nói chuyện.
“Tôi đã nói với Cô Trình rồi. Chúng tôi rất hài lòng với thiết kế của công ty bên cô”. Tịch Phong Hàn nói xong, biểu cảm có vẻ chuyển sang hơi lạnh lùng, không còn vẻ ấm áp, dịu dàng như khi nãy nói chuyện cùng Trình Li Nguyệt.
Lúc này, vệ sĩ phía sau Tịch Phong Hàn cầm điện thoại mang tới, “Thiếu gia, có điện thoại”
Tịch Phong Hàn lập tức ra hiệu, “Tôi đi nghe điện thoại một chút”
“Vâng, anh cứ tự nhiên” Trình Li Nguyệt cười nói.
Tịch Phong Hàn đứng rời ra khỏi chỗ ngồi, Trình Li Nguyệt lập tức quay sang giải thích với Giản Vân, “Giản Vân, tôi xin lỗi. Cô đừng hiểu nhầm, không phải tôi cố tình giấu cô đi gặp Anh Tịch đâu.”
Sắc mặt của Giản Vân có chút phức tạp, “Tôi sẽ không trách cô, rốt cuộc thì cô mới là nhà thiết kế của anh ấy”
“Cảm ơn cô đã hiểu cho. ” Trình Li Nguyệt thấy nhẹ nhõm hơn một chút.
Thế nhưng Giản Vân có thực sự tha thứ hay không. Chắc chắn là không, vì cô ta đố kỵ. Tại sao Tịch Phong Hàn chỉ hẹn cô ta? Ngoài việc là nhà thiết kế ra, phải chăng cô ta đã ngấm ngầm tìm cách quyến rũ Tịch Phong Hàn hay không?
Rốt cuộc, cái cách mà cô ta quyến rũ, đôi khi chỉ là một cái nhìn, một nụ cười là đủ để mê hoặc.
Có thể, Trình Li Nguyệt đã quyến rũ Tịch Phong Hàn trong lúc cô không chú ý. Giống như khi này, tại sao không khí giữa họ lại gần gũi như vậy, Tịch Phong Hàn tại sao cười với cô ta một cách dịu dàng như thế?
Giản Vân hỏi một câu với ý trách cứ, “Li Nguyệt, cô hẹn gặp riêng khách hàng nam giới như thế này có vẻ không đúng lắm! Cô không sợ Cung Dạ Tiêu ghen hay sao? ”