Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)
Chương 426 :
Ngày đăng: 16:25 30/04/20
Cung Muội Muội bị lôi ra ngoài.
“Các người muốn đưa tôi đi đâu, thả tôi ra.” Cung Muội Muội cắn răng gầm lên.
Lý Nhuệ thấy Cung Muội Muội bị đưa đi, hắn liền cầm điện thoại lên, nhếch miệng cười rồi gọi cho một chuỗi số điện thoại. Hắn vẫn còn nhớ đây là số điện thoại của Dạ Lương Thành.
“Alo.” Giọng nói của Dạ Lương Thành bên kia vô cùng lạnh lùng.
“Lương Thành, là tôi.” Lý Nhuệ bật cười, ngồi dựa vào ghế sofa.
“Lý Nhuệ, cuối cùng anh cũng tìm đến tôi rồi, thay đổi chủ ý rồi à?” Giọng nói của Dạ Lương Thành có chút lo lắng.
“Không, tôi muốn nói chuyện về bạn gái anh với anh.”
Giọng của Dạ Lương Thành lập tức trở nên giận dữ: “Lý Nhuệ, anh đã làm gì?”
“Cung tiểu thư thật xinh đẹp, không ngờ mắt nhìn người của anh lại tốt vậy.”
“Lý Nhuệ, đừng khiến tôi đến đó giết anh, anh làm gì bạn gái tôi rồi?” Giọng nói của Dạ Lương Thành giận dữ như một con dã thú.
Lý Nhuệ bật cười: “Đừng vội, đừng vội, tôi chỉ mời cô ấy đến làm khách thôi. Nhân thể nói cho anh biết, anh đừng có cản trở tôi, nếu anh còn cố chấp thì cô bạn gái bé nhỏ của anh sẽ gặp nguy đó.”
“Lý Nhuệ, ân oán của chúng ta thì chúng ta tự giải quyết, đừng có liên lụy đến cô ấy.” Giọng nói của Dạ Lương Thành mang theo chút cầu khẩn.
“Lương Thành, thế giới này dạy tôi rất nhiều thứ, dùng thủ đoạn để đạt được mục đích là một trong đó. Cách của cậu là do tổ chức dạy, hiện tại tôi cũng dùng lại cách đó thôi mà.” Lý Nhuệ bình tĩnh nói.
“Cô ấy đâu?” Giọng nói của Dạ Lương Thành truyền đến.
“Nhưng đừng kinh động người khác, tôi sợ Lý Nhuệ sẽ đề phòng cậu đó. Bây giờ hắn đã điên rồi, tôi sợ hắn biết cậu ra tay sẽ làm hại đến Muội Muội.”
“Tôi sẽ cẩn thận.” Cung Dạ Tiêu đáp một tiếng.
Cúp điện thoại, Cung Dạ Tiêu liền gọi điện đến nhà nói cho ba mẹ biết tình hình hiện giờ của Muội Muội kêu họ yên tâm. Còn hắn, hắn liền dẫn theo mấy vệ sỹ đến nước R ứng cứu.
Cung Dạ Tiêu dặn Trình Ly Nguyệt đừng đến công ty trong thời gian này, hơn nữa Tiểu Trạch cũng đừng đến trường. Mọi việc chờ hắn quay về rồi nói, bởi vì hắn không muốn có người nhân lúc hắn không ở đó mà hại người nhà hắn.
Lúc này, người nhà họ Cung đều biết không nên để Cung Dạ Tiêu phân tâm, hắn cần dốc toàn lực đi cứu em gái.
Trình Ly Nguyệt đồng ý với hắn qua điện thoại, cô sẽ chăm sóc người thân và khiến hắn yên tâm đi cứu Cung Muội Muội.
Mật thất đen tối một màu được bày biện như một phòng giam, khá giống nhà lao dưới địa ngục. Tất cả mọi thứ đều khiến Cung Muội Muội không thoải mái. Nơi đây không có lấy một chút ánh sáng, cả ngày chỉ có ánh đèn. Dù có được cởi trói thì cô cũng cảm thấy khó thở.
Trong lòng cô luôn lo cho Dạ Lương Thành, nếu hắn biết cô gặp nguy hiểm thì có bất chấp đến cứu không nhỉ? Ngộ nhỡ Lý Nhuệ đang bày ra kế gì đó để chờ hắn chui đầu vào rọ thì sao?
Không! Cô không muốn hắn đến, Cung Muội Muội nắm chặt tay, nhưng lúc này ngoại trừ chờ đợi thì cô đâu làm gì được.
Đây là một phòng giam rất vững chắc, đừng nói là cô, đến cả người đàn ông lực lưỡng cũng khó mà thoát thân.
Cung Muội Muội cũng đã thử rồi, dù cô thoát khỏi đây cũng không thoát khỏi mấy tên lưu manh bên ngoài. May mà những người này không làm hại đến cô.
Dạ Lương Thành, anh ở đâu? Anh đừng bất chấp mọi nguy hiểm đến cứu em.
Cung Muội Muội thầm than.