Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 428 :

Ngày đăng: 16:25 30/04/20


"Tôi chắc chắn." Sau khi Dạ Lương Thành đuổi theo hơn ba trăm ki lô mét mới nhận ra rằng, đây chỉ là một kế hoạch dụ hắn ra ngoài của Lý Duệ. Nếu như thuộc hạ của hắn đem theo Cung Muội Muội thì vẫn luôn chỉ giữ khoảng cách với hắn là một trăm ki lô mét. Vậy thì bọn họ nhất định sẽ ở lại trấn nhỏ, mà dọc đường đi hắn cũng đã nghe ngóng, có vài trấn nhỏ ở nơi xa xôi, đã có vài người xác nhận là trong vòng một giờ không hề có xe lạ tới, trạm xăng cũng không có người lạ tới đổ.



Có lẽ Lý Nhuệ cũng chẳng ngờ đến kẽ hở rõ ràng như vậy.



"Vậy cậu có quay lại không?"



"Tôi đang quay lại, Dạ Tiêu, người của tôi và cậu trước đừng hành động gì đã, tôi sẽ dùng tốc độ nhanh nhất để trở về. Nếu Lý Nhuệ đã muốn vòng vo, vậy thì chúng ta chơi với hắn."



"Được!" Cung Dạ Tiêu đáp một tiếng, "Giờ tôi đi gặp một người bạn trước."



Lần này Cung Dạ Tiêu tới đây chẳng đem vũ khí gì trên người, thế nhưng, hắn cũng chẳng thiếu vũ khí.



Dạ Lương Thành may mắn được chuyển tới một máy bay trực thăng của lực lượng cảnh sát, qua trao đổi, đối phương đồng ý đưa anh về thành phố. Lái xe phải mất đến ba giờ đồng hồ, còn dùng trực thăng chỉ mất một giờ đã tới nơi rồi.



Chạng vạng, hoàng hôn có vẻ lại càng nặng nề hơn.



Dạ Lương Thành tới một căn nhà thuộc sở hữu của Cung Dạ Tiêu, Cung Dạ Tiêu nhìn hai mắt đỏ ngầu, rõ ràng là không hề nghỉ ngơi của Dạ Lương Thành đưa tay vỗ vỗ hắn: "Lương Thành, cậu vất vả rồi."



Dạ Lương Thành lắc đầu, "Chỉ cần có thể cứu Muội Muội ra, cho dù là muốn cái mạng này thì tôi cũng không tiếc."



Cung Dạ Tiêu vô cùng kinh ngạc, đây chính là độ cực hạn khi yêu một người, cho dù là phải đánh đổi mạng sống của mình, cũng không một lời oán thán. Hắn nghĩ, cứu được Cung Muội Muội, hắn nhất định phải nói cho cô biết, Dạ Lương Thành thật sự là một người đàn ông đáng để cô gửi gắm cả đời.



"Tôi biết Lý Nhuệ có một tên thuộc hạ thân cận là Thác Lôi, đã đi theo Lý Nhuệ làm việc tại nước R nhiều năm, chắc chắn là có xây không ít chỗ giam giữ, có lẽ Muội Muội đã bị bọn chúng nhốt ở một trong những chỗ đó.



"Nếu như bắt được tên Thác Lôi này nhất định có thể moi được tung tích của Muội Muội."



"Hắn thích nhất là tới sòng bạc, chỉ cần chúng ta canh ở đó nhất định có thể bắt được hắn."
Mà chính vào lúc này, cô ngẩng đầu nhìn người đàn ông ở ngoài cửa đang dùng ánh mắt hạ lưu nhìn chằm chằm mình.



Cung Muội Muội sợ đến rụt cả lại, hoảng hốt nhìn hắn.



"Đúng là một cô em phương Đông xinh đẹp, tôi chơi cũng chẳng ít, nhưng mà, chưa thấy ai đẹp như em cả." Người đàn ông đứng bên ngoài song sắt híp mắt nhìn cô.



Cung Muội Muội hít thở gấp gáp, bám chặt lấy góc tường theo bản năng. Cô biết, cô ở trong này càng lâu thì lại càng không có lợi. Ở đây toàn đàn ông lui tới, dù cho Lý Nhuệ đã dặn dò rằng không được chạm vào cô, thế nhưng, lỡ như đám thuộc hạ này không nghe theo hắn thì sao?



Lúc này, Cung Muội Muội cảm thấy sợ hãi tột cùng, cô nhìn tên đàn ông đang dán mắt lên người mình, tên đàn ông biến thái không kìm được mà nuốt nước bọt, cô chỉ cảm thấy muốn nôn muốn chết, buồn nôn vô cùng.



Cô rùng mình một cái, điều đáng tiếc là, trong tay cô chẳng có vũ khí gì trừ đôi giày cao gót trên chân. Cô lập tức cởi giày ra, cầm trong tay, dùng gót nhọn của đôi giày để phòng thân.



"Ha ha! Cô em đáng yêu thật đấy. Anh thực sự không nén nổi nữa rồi, yên tâm, để muộn chút, muộn chút nữa chúng ta sẽ có một đêm điên cuồng, thế nào?" Tên đàn ông vô liêm sỉ cười phá lên.



"Mày cút đi, cút!" Cung Muội Muội tức giận quát.



"Anh rất thích mấy cô em ương bướng như vậy, đợi anh cho bọn đàn em lui ra, em chính là của anh rồi." Hắn càng nói càng thấy biến thái, hơn nữa, hắn đã quyết định tối nay phải làm vài thứ rồi.



Trên khuôn mặt nhỏ của Cung Muội Muội lập tức hiện lên vẻ không thể xâm phạm. Cô nghiến chặt răng, hung hăng lườm hắn.



Tên đàn ông nháy mắt, "Người đẹp, buổi tối gặp lại, em chính là của tôi rồi."



Nói xong, hắn rời đi, sau lưng, Cung Muội Muội ôm chặt lấy mình, cô vừa phát hiện mình đói đến mức bủn rủn cả tay chân, lát nữa sao cô có thể bảo vệ bản thân đây?



Giờ khắc này, thần kinh của Cung Muội Muội căng thẳng tột độ như gặp đại địch, dù là ai lại gần cô đi chăng nữa, cô nhất định phải xé xác tên đó ra.