Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)
Chương 437 :
Ngày đăng: 16:25 30/04/20
"Mời vào." Tịch Phong Trần làm một động tác vô cùng nho nhã và lịch thiệp.
Trình Ly Nguyệt cảm thấy có phần giật mình hốt hoảng, cô cúi người đi theo nhân viên phục vụ tới vị trí gần cửa sổ mà anh đã chọn. Nơi này có thể nhìn thấy dòng sông ở phía xa, cảnh quan khá đẹp!
Sau khi ngồi xuống, Trình Ly Nguyệt liền gọi trà hoa hồng, còn Tịch Phong Hàn ở trước mặt thì gọi cà phê và gọi thêm cho cô một vài món ăn vặt.
Trình Ly Nguyệt nhất thời cũng không biết nên nói gì với anh, cô ngắm nhìn phong cảnh bên ngoài đợi anh lên tiếng.
Tịch Phong Hàn vẫn đang quan sát cô, một lát sau mới lên tiếng hỏi: "Trình tiểu thư, xin tha lỗi cho tôi mạo muội hỏi một câu, mẹ của cô còn sống không?"
Trình Ly Nguyệt mặt biến sắc, cô kinh ngạc khi nghe Tịch Phong Hàn hỏi về việc của mẹ mình, cô nắm chặt cốc trà tinh xảo, không trả lời liền.
"Sao vậy? Có phải tôi đã nhắc tới chuyện thương tâm của cô không?" Tịch Phong Hàn tự trách mình, cho dù anh có đủ quyền thế nhưng anh cũng không đi nghe ngóng về thân phận của cô.
Vì đi nghe ngóng thân thế của người khác khi chưa được cho phép là xâm phạm đời tư.
Trình Ly Nguyệt hít thở thật sâu nói: "Cũng không có gì! Chỉ là từ nhỏ tôi đã không nhìn thấy mẹ mình, vì thế tôi cũng không biết bà còn sống hay không! Có lẽ vẫn ở trên thế gian này, cũng có thể là không."
Giọng nói của Trình Ly Nguyệt có phần buồn rầu.
Ánh mắt Tịch Phong Hàn thoáng vẻ kinh ngạc, nói vậy sự việc lẽ nào vẫn phát triển như anh tưởng tượng.
"Vậy cha của cô thì sao? Ông là người thế nào?"
"Ông qua đời rồi, từ năm năm trước." Trình Ly Nguyệt cúi đầu, vẻ đau buồn vẫn không hề vơi đi.
"Vậy ba anh hiện giờ..." Trình Ly Nguyệt hiếu kì hỏi, nếu như cô thực sự là con riêng của mẹ anh, vậy ba anh nhất định sẽ rất giận.
Tịch Phong Hàn lắc đầu: "Ông đã mất từ ba năm trước rồi."
Trình Ly Nguyệt lập tức bịt miệng, xin lỗi nói: "Xin lỗi!"
"Không sao, cho dù ông vẫn còn sống, ông rất yêu mẹ tôi sẽ không để bụng sự tồn tại của cô đâu." Tịch Phong Hàn nói xong liền nhìn Trình Ly Nguyệt như thể muốn xác nhận cô là em gái mình vậy.
Bàn tay đặt trên bàn của Trình Ly Nguyệt căng thẳng nắm lại, cô đang suy nghĩ xem có nên xét nghiệm DNA không, thực ra cô căn bản không cần suy nghĩ, trong lòng đã có một câu trả lời mãnh liệt, cô muốn làm, cô muốn thử xem Tịch phu nhân kia có phải là mẹ của cô hay không.
"Vậy mẹ có anh là người trong hoàng gia?" Trình Ly Nguyệt bỗng trở lên căng thẳng, cô vẫn sống cuộc sống của một người bình thường, có cảm giác sợ hãi với với hoàng gia tôn quý.
Tịch Phong Hàn biết trong lòng cô lúc này đang rất căng thẳng, hơn nữa vì mẹ anh là người trong hoàng gia, cô cảm thấy vừa mừng vừa kích động.
"Đừng lo lắng, sẽ không ảnh hưởng tới cuộc sống của cô đâu, tôi còn có thể nói với cô, mẹ tôi là em gái của đương kim tổng thống, là công chúa của đất nước này."
Trình Ly Nguyệt há miệng nhìn anh, nhất thời không dám tin, Linda vẫn nói rằng Tịch phu nhân là người trong hoàng gia, hoàng gia lớn như vậy chắc chắn có những mối quan hệ vô cùng phức tạp, cô vốn tưởng rằng nhà họ Tịch chỉ là họ hàng xa của hoàng gia.
Không ngờ Tịch phu nhân lại là công chúa của một nước? Thân phận này đã nằm ngoài phạm vi tưởng tượng của cô rồi.
"Cô lại lo lắng rồi sao?" Tịch Phong Hàn nhìn gương mặt căng thẳng của cô, bất giác bật cười.
"Thật... thật khó tin, tôi chưa bao giờ nghĩ rằng mẹ anh là một công chúa.”