Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)
Chương 451 :
Ngày đăng: 16:26 30/04/20
Ba rưỡi chiều, Cung Muội Muội nghe thấy tiếng chuông cửa reo. Cô nghĩ chắc là nhân viên mát xa của Dạ Lương Thành đến liền vội vàng đi từ tầng hai xuống mở cửa. Thế nhưng chỉ thấy bên ngoài là một nam nhân trẻ tuổi đang đứng đó.
Cô hỏi qua chiếc màn hình tự động: “Xin hỏi anh là ai?”
“Tôi là người tới thay A Tuấn.” Nam nhân trẻ tuổi rất nhanh đã trả lời lại.
Cung Muội Muội mở cửa ra, người này trông có vẻ lớn tuổi hơn so với A Tuấn, khoảng chừng hai mươi mấy tuổi gì đó. Khi hắn ta nhìn thấy Cung Muội Muội mở cửa, thì con ngươi của hắn liền xoẹt qua một tia kinh diễm.
“Xin chào, mời vào! A Tuấn về quê thăm người nhà rồi sao?” Cung Muội Muội mím môi cười nói.
Ánh mắt của người đàn ông không khỏi co rút nhanh vài cái. Cung Muội Muội xinh đẹp như vậy thật khiến cho hắn phải ngạc nhiên không ít.
“Đúng vậy, A Tuấn xin phép nghỉ nửa tháng, trong nửa tháng này sẽ do tôi thay cậu ấy mát xa cho bạn trai của cô.”
“Cảm ơn.”
Cung Muội Muội đi vào phòng khách, hỏi hắn:”Muốn uống trà chứ?”
“Không cần, tôi làm việc trước đã! Tôi tên Vương Việt.”
“Xin chào! Tôi là Cung Muội Muội.” Thái độ của Cung Muội Muội đối với mọi người đều rất thân thiện và ôn hòa, hơn nữa khi cô đối diện với mọi người đều để lộ ra bộ dáng tươi cười.
Thế nhưng là Vương Việt đối với Cung Muội Muội lại càng ngày càng mê muội. Bởi vì sự xinh đẹp của cô ấy, còn có cả sự cố chấp của cô ấy với tình yêu đều có thể hấp dẫn hắn, hắn không dám biểu hiện bất kỳ điều gì ra ngoài, nhưng trong nội tâm lại liên tục sôi trào. Thân ảnh của Cung Muội Muội đã bắt đầu tràn ngập khắp nơi trong trí não hắn, khiến hắn để lộ ra vẻ hết sức quan tâm trong suốt một tiếng mỗi buổi chiều.
Thân hình thằng nhóc vẫn luôn giống như cây gậy, nhưng theo sự phát triển của nó thì vẫn là không thể thiếu những lần bị cảm lạnh. Ba giờ sáng tối hôm qua, nó đột nhiên nằm mơ, cả gương mặt đỏ bừng. Tối nào Hạ Hầu Lâm đều kiểm tra xem nó có bị cảm sốt gì hay không, nhưng tối qua khi bà vừa kiểm tra thì toàn thân thằng nhóc đều đã nóng lên.
Bà lập tức đánh thức chồng dậy, lấy nhiệt kế ra đo thử. Vậy mà tận ba mươi chín độ, thật sự đã dọa bọn họ mà, vội vàng gọi cả Trình Ly Nguyệt và Cung Dạ Tiêu lên.
Cung Dạ Tiêu với Trình Ly Nguyệt cũng thấy rất lo lắng, Trình Ly Nguyệt ôm thằng nhóc ngồi ở ghế sau, một nhà bốn người cùng nhau tới bệnh viện tư nhân của Cung gia.
Thằng nhóc vẫn không biết gì cả, ngủ mơ mơ màng màng. Khi mở mắt ra thì đã nhìn thấy bác sĩ đang lau rượu cồn trên tay nó, khiến nó sợ hãi khóc toáng lên.
Nó tưởng nó đã bị gì đó rồi.
“Ngoan, Tiểu Trạch, không khóc, không khóc, con phát sốt rồi. Cô y tá đang dùng rượu cồn để giúp con hạ sốt thôi.” Trình Ly Nguyệt an ủi một tiếng.
Thằng nhóc này vẫn thấy rất sợ, hơn nữa, một đứa nhỏ mới hơn bốn tuổi tất nhiên sẽ có bản năng sợ hãi rồi. [Thêm "Gác Sách" khi tìm truyện trên google để đọc bản ít lỗi chính tả hơn bạn nhé <3]
Nó khóc một hồi, Cung Dạ Tiêu cũng thấy đau lòng không thôi, ý của bác sĩ là cho nó hạ sốt bằng phương pháp vật lý trước thử xem. Nếu như có thể hạ thì tốt rồi, còn nếu không được thì vẫn phải kê đơn thuốc rồi truyền nước để hạ sốt.
Thằng nhóc bị giằng co một phen, bốn người Cung gia cũng căng thẳng không thôi. Nhìn thấy nó bị cởi sạch quần áo nằm ở trên giường, các y tá thì dùng sức chà xát rượu cồn lên người đứa nhỏ, trái tim họ cũng rất đau.