Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 464 :

Ngày đăng: 16:26 30/04/20


Một nụ hôn làm cả hai người đều thở gấp, bắt lấy ánh mắt của đối phương, đều thấy ** trong mắt nhau, Cung Muội Muội rúc vào lòng hắn, bởi vì yêu thì sao có thể không khát vọng được chứ?



Tập đoàn Lục thị.



Lục Tuấn Hiên vẫn luôn đợi Trình Ly Nguyệt tới ký vào hợp đồng đó, hiện giờ, hợp đồng đã tới tay cô ấy, chỉ cần cô ký một chữ, mở sẵn số tài khoản, sau này mỗi khoản hoa hồng mỗi năm của Lục thị sẽ được chuyển vào đều đặn.



Trình Ly Nguyệt đã đổi số điện thoại, hắn không tìm được cô nữa.



Vào lúc này, điện thoại nội bộ trên bàn làm việc của Lục Tuấn Hiên reo lên, hắn đưa tay nhận cuộc gọi: "Alo."



"Lục tổng, tổng tài Cung Dạ Tiêu của Tập đoàn Cung thị có hẹn gặp anh." Giọng của lễ tân có vẻ kích động vô cùng.



Sắc mặt Lục Tuấn Hiên khẽ biến, Cung Dạ Tiêu tới đây gặp hắn làm gì?



"Mời anh ấy lên." Khẩu khí của Lục Tuấn Hiên có vẻ không thích lắm.



Hai phút sau, trợ lý của Lục Tuấn Hiên dẫn theo một người có thân hình cao to tuấn tú vào văn phòng hắn, không phải Cung Dạ Tiêu thì còn là ai? Mắt của hai người đàn ông chiếu thẳng vào đối phương, tựa như rút đao vung kiếm trong vô hình vậy.



"Không biết Cung tổng có chuyện gì mà tới tìm Lục mỗ?"



"Tôi thay mặt cho vợ tôi Trình Ly Nguyệt tới tiếp nhận năm mươi phần trăm cổ phần của bố cô ấy."



Trong nháy mắt, vẻ mặt Cung Dạ Hiên thay đổi hẳn: "Các người kết hôn rồi?"



Đôi mắt lạnh của Cung Dạ Tiêu khẽ híp: "Không sai."



Trong lòng Lục Tuấn Hiên khiếp sợ, không ngờ lần này Trình Ly Nguyệt lại trực tiếp chuyển nhượng cổ phần của bố mình cho Cung Dạ Tiêu. Hắn cắn môi nói: "Thế này e rằng không được, cổ phần này chỉ có thể do cô ấy kế thừa, không thể chuyển cho người khác."



"Cổ phần của vợ tôi chính là cổ phần của tôi, Lục tổng muốn đổi ý sao?" Cung Dạ Tiêu lạnh lùng vặn hỏi.
"Ngày mai tôi đi công tác tới chỗ em, có thể mời tôi một bữa cơm không?"



Cô gái vẫn chưa hồi âm.



Lục Tuấn Hiên chỉ đành tiếp tục **: "Kể từ lần gặp mặt trước, lúc nào tôi cũng nhớ đến em."



"Xin lỗi, tôi đã đính hôn rồi." Cô gái nhắn lại một câu.



Lục Tuấn Hiên nắm chặt điện thoại, lập tức thở dốc, dường như có chút chật vật mà cười lên. Tuy hiện giờ xung quanh chẳng có ai, nhưng hắn lại cảm thấy mình giống như một kẻ thất bại vậy.



Lúc này, điện thoại nội bộ của trợ lý gọi tới.



"Có việc gì?" Khẩu khí của Lục Tuấn Hiên tệ vô cùng.



"Tối nay có tiệc, mong Lục tổng tới đúng giờ.



Lục Tuấn Hiên lập tức nhớ ra, tối nay hắn được mời đến hội nghị ngân hàng tài chính kinh tế, hắn híp mắt lại, nói không chừng có thể tìm được mục tiêu ở hội nghị đó.



"Được, tôi sẽ đến đúng giờ."



Cúp điện thoại, hắn lại nheo mắt, trong đầu bắt đầu tìm kiếm những con mồi có thể động tới được.



Trong văn phòng của tập đoàn Cung thị, Cung Dạ Tiêu đứng trước cửa sổ sát đất, đút tay vào trong túi, sau lưng, Nhan Dương bước vào nói: "Cung tổng, đã sắp xếp ổn thỏa cả rồi."



"Được, chỉ chờ cá lớn mắc câu thôi." Khóe miệng hắn khẽ nhếch lên một nụ cười lạnh.



Lúc này Lục Tuấn Hiên như một con thú đang bị mắc ở khe sâu, nóng lòng muốn tìm đường thoát thân, một bên tạo áp lực cho hắn, một bên lại ném dây cứu viện. Hắn nghĩ, Lục Tuấn Hiên nhất định sẽ không do dự gì mà nắm lấy.