Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 503 :

Ngày đăng: 16:26 30/04/20


Người đàn ông ngồi ghế sau mặc bộ vest vô cùng lịch lãm, mái tóc chải ngược về phía sau lộ ra khuôn mặt tuấn tú khôi ngô. Dẫu rằng anh ngồi phía sau nhưng vẫn toát lên phong thái quyền quý và khí chất vô cùng uy nghiêm.



Hoả Hoả quan sát người đàn ông này, không biết liệu có phải vì không gặp mấy ngày không mà cô cảm thấy vô cùng lạ lẫm, đồng thời cô cũng không kiềm nén được bản thân có chút kiêng dè nể sợ.



Bởi vì, người đàn ông ngồi trên xe thật sự có phong thái của một vị lãnh tụ quốc gia.



Tịch Phong Hàn thấy cô gái đứng trước cửa xe cứ chăm chú nhìn anh nhưng không nói lời nào, bờ môi mỏng gợi cảm của anh khẽ nói: “Cô đến muộn rồi”.



Hoả Hoả tất nhiên biết là mình đã đến muộn. Cả đoạn đường không biết cô đã vượt bao nhiêu cái đèn đỏ mới kịp đến trước đoàn xe.



“Anh... anh có thể không đi được không?” Hoả Hoả biết giờ phút này cô không tìm được một lý do hay cái cớ gì để anh từ bỏ buổi diễn giảng.



Cô biết, bản thân mình trong lòng người đàn ông này vốn dĩ chẳng là gì. Anh cứu cô, đưa cô về nhà đơn giản chỉ là long bác ái của một vị lãnh tụ.



Tịch Phong Hàn nhíu mày hỏi: “Cô nói cái gì?”



Hoả Hoả hít một hơi thật sâu, cô chỉ có thể nói tình hình nghiêm trọng nhất ra: “... Anh có thể huỷ buổi diễn giảng này được không? Bởi vì có người muốn thích sát anh... anh đang vô cùng nguy hiểm.”



Khuôn mặt anh tuấn của Tịch Phong Hàn bỗng nhiên đanh lại, anh nhìn cô, anh nhận thấy mọi hành vi cử chỉ của người con gái này ngày hôm nay vô cùng lạ lẫm. Đặc biệt là lời cô vừa nói khiến anh hoàn toàn không ngờ tới.



“Sao cô biết tôi gặp nguy hiểm?” Ánh mắt Tịch Phong Hàn nghiêm lại, có chút kinh ngạc.



Hoả Hoả cắn môi: “Tôi... tôi đoán.”




Một người đàn ông khác lái xe nhấn ga, chiếc xe jeep màu đen phi về một cứ điểm khác.



Trên xe, Hoả Hoả không nói câu nào.



Đến trước một nhà dân, xe đi vào trong sân, bức tưởng cao quây lấy khoảng sân khiến nơi đây vô cùng kín đáo.



Xe dừng lại, Phi Vũ đẩy Hoả Hoả xuống xe, hai tay cô bị trói nên người có chút lảo đảo. Cô đứng vững lại, mặt trắng bệch.”



“Sư huynh, chúng ta nhất định phải nói chuyện này với cha nuôi để cha nuôi xử trí cô ta. Để xem cha nuôi giết cô ta hay vứt cô ta về lại trại huấn luyện ở thêm ba năm nữa mới được ra ngoài.



Người đàn ông được gọi là sư huynh tên thật là Hắc Nguyên, độ 27 28 tuổi, là một người đàn ông có vẻ ngoài xuất chúng, tinh anh nhanh nhẹn. Anh ta nhìn Phi Vũ nói: “Việc này đừng kinh động cha nuôi vội, chúng ta tự xử lý, quan trọng nhất vẫn là nhiệm vụ lần này.”



“Cho em một cơ hội nữa, em nói hết với bọn anh những điều em biết về Tịch Phong Hàn và hứa rằng sẽ cắt đứt mọi tình cảm với hắn.” Hắc Nguyên nhìn Hoả Hoả ra lệnh.



Sắc mặt Hoả Hoả dường như thay đổi, có ý không muốn hợp tác.



Phi Vũ đứng cạnh nhìn thấy, lập tức tung cước đấm vào mặt cô, đồng thời dung chân đạp vào bụng, Hoả Hoả đau điếng gập người. Chân còn lại của Phi Vũ lập tức giáng xuống lưng Hoả Hoả, cô lập tức khuỵu xuống đất.



“师兄给你机会,你不珍惜,那就不要怪我们手下无情了。”



“Sư huynh cho cô cơ hội mà còn không biết trân trọng, vậy đừng trách chúng tôi thủ hạ vô tình.”