Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 505 :

Ngày đăng: 16:26 30/04/20


Chớp mắt đã ba ngày trôi qua, trong cái hầm tối tăm ấy, cơ thể của Hỏa Hỏa đang ớn lạnh từng cơn, hai ngày nay, cô ấy bị nhốt ở đây, không ai hỏi han gì, nhưng nếu bị họ nhốt ở đây như một con cún cưng, tuyệt đối không phải là thứ mà cô muốn.



Tay cô đang sờ mặt đất, trong bóng đêm, cô ấy sờ thấy một cọng sắt, tuy không dài, nhưng tuyệt đối đủ để cô mở khóa của cái lồng ra.



Cô ấy dùng mười mấy giây, để mở khóa trên tay cô, nhẹ nhàng bò ra ngoài,nhìn thấy cánh cửa cô có chút đắn đo.



Cô nhẹ nhàng đến gần cánh cửa, tại khe nhỏ của cánh cửa, nghe thấy một giọng nói lạnh lùng, “Tối nay sẽ hành động, chúng tôi nghe tin, Tịch Phong Hàn từ phủ tổng thống đến bệnh viện, đoàn xe của anh ta nhất định sẽ dọc theo con đường Binh Giang, đó chính là thời gian tốt nhất để ra tay.”



“Tốt, tôi cũng không muốn đợi nữa.” Giọng Phi Vũ vô cùng tán thành cất lên.



“Tôi đã chuẩn bị sẵn từ sớm, đảm bảo nhất định sẽ thành công.” Một người khác tự tin lên tiếng.



Từ khe nhỏ đó, Mắt của Hỏa Hỏa cũng mở to lên, cô ấy nhẹ nhàng bước xuống thềm, tiếp tục ở trong cái lồng của cô, anh ấy có chút không nỡ, “Hỏa Hỏa, em cứ ở bên trong đi, đợi tụi anh hoàn thảnh nhiệm vụ, anh sẽ kêu người thả em về.”



“Anh ấy là tổng thống của một quốc gia, nếu giết anh ấy, anh có biết là quốc gia này sẽ rơi vào tình trạng khủng hoảng không?”



“Đó không phải là việc bọn anh cần quan tâm, với lại, quốc gia này thì liên quan gì đến em? Sau này, ba nuôi sẽ cho em một khoảng tiền,chúng ta có thể vòng quanh thế giới, Hỏa Hỏa, hãy nhận lời anh, đợi xong vụ việc này, anh sẽ dẫn em đi du lịch.” Hắc Nguyên bỗng không kiềm được tình cảm của mình nói.



Ánh mắt của Hỏa Hỏa nhìn anh ấy, thể hiện rõ sự không mong muốn của mình.



Ánh mắt của Hắc Nguyên bỗng trở nên lạnh lùng mang chút cười nhạo, “Anh quên rằng, người em yêu bây giờ lại là mục tiêu của tụi anh, em không còn muốn bên cạnh tụi anh nữa.”



“Anh ấy không phải là một nguời xấu, anh ấy là một người tốt.” Hỏa Hỏa bậm môi rồi nói.




Phủ tổng thống



Tịch Phong Hàn kí xong xắp văn kiện cuối cùng, giơ tay lên xem đồng hồ, đã bảy giờ, anh bấm số nội bộ.



“Chuẩn bị xe, tôi muốn đến bệnh viện.”



“Vâng.” Trợ lí của anh lập tức trả lời.



Tịch Phong Hàn đóng nấp bút lại, để cây bút máy vào lọ viết, làm việc gần cả ngày trời, sắc mặt anh hiện lên chút mệt mỏi, anh đã liên tục làm việc ba ngày, mà đêm nào cũng nghỉ ngơi không quá bốn tiếng.



Tịch Phong Hàn đi đến trước cửa phủ tổng thống, đoàn xe của anh đã chuyển bị sẵn, hộ tống mở cửa chiếc xe hơi màu đen ở giữa ra, cho anh ngồi vào.



Tịch Phong Hàn ngồi vào xe, nhíu mày, “Suất phát đi!”



Đoàn xe chạy từ từ đến trước quảng truoefng của phủ tổng thống, chạy về hướng bệnh viện hoàng gia, bệnh viện hoàng gia cách đây không quá nửa tiếng,với lại lại né khỏi những khu đông đúc, dọc theo con đường Bâng Giang, trực tiếp đến nơi.



Tịch Phong Hàn nhấm mắt, dựa trên ghế nghĩ ngơi, người hộ tống phía trước liếc nhìn xung quanh, cảnh giác với hành động của tất cả các xe xung quanh.



Đằng sau đoàn xe, có chiếc xe riêng màu đỏ, Phi Vũ cầm điện thoại lên gọi cho cho Hắc Nguyên, “Mục tiêu đang cách chúng ta khoảng 10km, chuẩn bị sẵn sàng.”



Còn sau chiếc xe màu đỏ, một chiếc taxi màu vàng đang bám sát theo sau, tài xế đã không còn là tài xế nam, mà là Hỏa Hỏa, cô ấy một mạch bám theo Phi Vũ đang chuyển động, cuối cùng cô đã đuổi kịp, đồng thời cũng thấy được đoàn xe hoàng gia của Tịch Phong Hàn, chính là ngay trước mặt họ.