Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)
Chương 539 :
Ngày đăng: 16:27 30/04/20
Cửa lớn phủ tổng thống, trong chiếc xe màu đen, Bùi lão tướng quân nhìn đứa cháu gái bên cạnh, trong ánh mắt lộ ra tia cổ vũ: “Mạn Lâm, ta đã tạo cho con cơ hội, con phải nắm chắc cơ hội này trong tay.”
“Yên tâm đi ông nội, con nhất định sẽ nắm chắc cơ hội này.” Bùi Mạn Lâm tự tin nghịch ngợm mái tóc.
“Phải biết rằng hiện tại có không ít con gái của quan to quyền quý đang nhìn vào vị tổng thống trẻ tuổi này, nhà họ Bùi chúng ta có một vị Đệ nhất phu nhân, đây chính là điều vô cùng vinh dư.”
Lúc này trên khuôn mặt xinh đẹp của Bùi Mạn Lâm đã không còn dáng vẻ đoan trang ngoan ngoãn vừa nãy nữa, mà hiện ra nụ cười dã tính và đầy tâm cơ: “Ông nội, người yên tâm đi! Cuối cùng sẽ có một ngày con nhất định sẽ ngồi lên vị tri Đệ nhất phu nhân kia.”
“Ừm! Đúng rồi, ta giúp con tìm một nữ vệ sĩ, ta đã để cô ta ngồi máy bay đến trước, con ở ngoài, bên cạnh không có vệ sĩ ta cũng không yên tâm.”
Bùi Mạn Lâm có chút vô vị nói: “Ông nội, ông lại tìm vệ sĩ cho con làm gì, suốt ngày bị người ta theo dõi rất là vô vị, hơn nữa cô ta thực sự có thể đánh nhau sao?”
“Có thể đánh, cô gái này tuy rằng con trẻ, nhưng năng lực của cô ta không rồi, ta đã nhận mắt chứng kiến qua.” Bùi lão tướng quân dường như vô cùng đánh giá cao nữ vệ sĩ này, nói xong ông lấy điện thoại mở một tấm ảnh: “Cho con xem bức ảnh của cô ta.”
Nói xong Bùi lão tướng quân lật đến trên sân luyện võ, một cô gái trẻ mặc một bộ đồ bó màu đen, mái tóc dài buộc đuôi ngựa, khuôn mặt đúng chuẩn V-line, ngũ quan tinh tế, làn da căng mịn. Nếu như không phải đôi mắt cô ta lạnh lẽo như băng kia, cô giống như chỉ là một cô gái vừa rời khỏi ghế nhà trường mà thôi.
Bùi Mạn Lâm nhìn khuôn mặt sinh đẹp của cô, lập tức có chút tức giận khoanh tay: “Con không cần vệ sĩ.”
Nữ vệ sĩ xinh đẹp như vậy mà đứng bên cạnh cô, không phải là cướp đi danh tiếng của cô sao?
“Không được, con còn nhớ lần trước suýt chút nữa con bị bắt cóc không? Ta và cha mẹ con bị dọa gần chết. Lần này bất luận dù có thế nào con cũng phải mang vệ sĩ đi theo, hơn nữa con yên tâm, vệ sĩ này ta đã sắp xếp học ở trường của con, cô ta với con là bạn học, con chỉ cần cùng ăn cùng ở với cô ta là được.”
Bùi Mạn Lâm không nhịn được lại liếc qua tấm ảnh nữ vệ sĩ kia một lần nữa, càng nhìn càng không thích.
“Trợ lý Hồ, vậy tôi có thể nghe ngóng một tin từ anh không?” Bùi Mạn Lâm nhẹ giọng cười hỏi hắn.
“Cô nói đi! Chỉ cần tôi biết, tôi sẽ nói với cô.” Hồ Phi cười mỉm.
Bùi Mạn Lâm tiến lại gần hắn một chút, nhìn vào đôi mắt hắn, nghiêm túc hỏi: “Xin hỏi tổng thống có bạn gái chưa?”
Tim Hồ Phi đập mạnh vài giây, sau đó hắn cười khan một tiếng: “Theo tôi biết thì ngài ấy hiện tại hình như chưa có.”
Đáy mắt Bùi Mạn lâm lập tức đầy ý cười: “Vậy ngài ấy có người trong mộng chưa?”
“Cái này tôi cũng không rõ, dù gì đây cũng là chuyện riêng tư của ngài ấy.”
Nhưng mà chỉ cần nghe câu trả lời đầu tiên, Bùi Mạn Lâm đã rất vừa lòng rồi: “Cảm ơn, tôi biết rồi.”
Hồ Phi nhìn đáy mắt cô lóe ra tia mừng rỡ, thầm than rằng đáng tiếc hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình!”
Trong lòng tổng thống chỉ có duy nhất một cô gái đã chết, e rằng trong thời gian ngắn không có ai có thể thay thế được, điều bí mật này tất cả mọi người đều không dám nhắc đến.
Ánh mắt Bùi Mạn Lâm nhìn cánh cửa khoang đầu tiên, nhìn cô tiếp viên hàng không bước ra rồi nhẹ nhàng đóng cửa, cô hy vọng rằng lúc này có thể trở thành tiếp viên hàng không, thỉnh thoảng có thể vào nhìn hắn.
Cô mong ngóng cuộc hành trình này cô có thể được nhìn mặt hắn một lần, nếu không thì cơ hội này có cũng thật vô ích.