Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 546 :

Ngày đăng: 16:27 30/04/20


“Được, lát nữa sẽ viết cho em.” Lam Ca nhếch môi mỉm cười.



Tập đoàn Cung Thị.



Hôm nay, Cung Dạ Tiêu không có cuộc gặp xã giao nào, cũng không đi ra ngoài. Hắn bảo trợ lý mua cho mình một suất cơm trưa. Tuy cơm trưa mang về được làm từ nhà hàng cao cấp, nhưng lúc này hắn không có cảm giác muốn ăn. Vừa mới ăn được hai miếng, hắn đã buông đũa xuống.



Trong đầu hắn vẫn luôn nghĩ tới bữa cơm buổi trưa của Trình Ly Nguyệt và Lam Ca. Xét về bề ngoài, vóc dáng hay tài sản thì tên Lam Ca kia không thua kém hắn chút nào.



Chính bởi vì quá yêu một người nên bao nhiêu tự tin mạnh mẽ cũng sẽ biến thành tự ti, luôn lo sợ bản thân mình kém cỏi ở mặt nào đó, khiến cho cô ấy không vừa lòng.



Phải biết rằng, không thể coi nhẹ thân phận hoàng tộc của Trình Ly Nguyệt được. Cô ấy có một người anh trai làm tổng thống, Cung Dạ Tiêu cũng phải kiềm chế lại ít nhiều.



Cho dù bây giờ Trình Ly Nguyệt không cần hắn nữa, thì ở trước mặt cô, hắn cũng không có cách nào tiếp tục bộc lộ tính cách độc tài ngang ngược.



Cung Dạ Tiêu cúi đầu nhìn đồng hồ. Tính đến giờ, Trình Ly Nguyệt đã vào nhà hàng được hai tiếng, chắc là cũng sắp dùng bữa xong. Hắn cầm điện thoại di động lên lập tức bấm số máy của Trình Ly Nguyệt.



“Alo, Dạ Tiêu à.”



“Đã ăn xong chưa? Anh đến đón em.” Cung Dạ Tiêu lập tức nói.



“Không cần đâu, em đã tới lầu dưới của công ty rồi.”



“Gì cơ? Sao em lại tới được?”



“Lam Ca đưa em tới đây. Bây giờ em sẽ đi lên.” Trình Ly Nguyệt cúp điện thoại.
Hắn bực mình muốn chết! Rốt cuộc đến lúc thuộc hạ tìm được hắn, hắn vẫn treo một khuôn mặt đầy phiền não, trong tay cầm một ly cà phê ngồi nhàn nhã trên chiếc ghế ở quảng trường, nhìn một đám nhóc trượt patin phía trước.



“Thiếu gia, cậu không sao chứ!”



“Không sao, mau đi lấy xe của tôi ra.” Lam Ca thản nhiên đáp lời rồi đứng lên rời đi cùng thuộc hạ của mình.



Ngày hôm nay Lam Ca có chút mệt mỏi. Hắn đang tính quay về tắm rửa rồi buổi tối lại ra ngoài xả stress. Mà cách hắn xả stress, cũng giống như những người đàn ông trẻ tuổi hiện nay thường làm, chính là đến quán bar!



Quản gia nhà hắn luôn gắng hết sức không để cho hắn tới những nơi thế này. Nếu hắn nhất quyết muốn đi, cũng phải dẫn theo vệ sĩ để bảo vệ sát sao.



Lam Ca thích âm nhạc trong bar. Thế nhưng hắn chẳng dấy nổi một tia hứng thú với những người phụ nữ trong bar. Bệnh sạch sẽ của hắn tương đối nghiêm trọng. Nhưng ở nơi này, hắn lại thu hút rất nhiều sự chú ý của đám đàn bà tới đây tìm vui.



Hắn tao nhã, đẹp trai, lại là con lai nên mị lực đàn ông hòa cùng phong độ ngời ngời khiến cho đám con gái mê mệt, hận không thể miễn phí dâng lên tận cửa, muốn được làm chuyện đó với hắn một lần, phải trả tiền cũng không quan trọng!



Nhưng mà người đàn ông này khoác hàng hiệu từ đầu đến chân, bên cạnh còn có hai vệ sĩ người nước ngoài trông vô cùng dữ dằn. Hắn vốn dĩ không phải loại đàn ông thiếu tiền kia.



“Anh đẹp trai, có hứng thú uống một chén rượu không?” Một người phụ nữ tìm đến hỏi bằng giọng tiếng anh quyến rũ.



Lam Ca quay đầu liếc nhìn cô ta lạnh lùng một cái: “Không có hứng.”



“Vậy mời tôi một chén thì sao?” Người phụ nữ chưa từ bỏ ý định, cô ta cúi thấp người xuống để lộ khe hở mê người, muốn lôi kéo sự chú ý của Lam Ca.



“Chủ nhân tôi nói không hứng thú. Cô còn không mau cút đi.” Vệ sĩ đuổi người phụ nữ này đi một cách lạnh lùng.