Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 552 :

Ngày đăng: 16:27 30/04/20


Cuối cùng trong đôi mắt mở tròn của cô in bóng một gương mặt tuấn tú nhưng đáng ghét, một đôi mắt xanh biếc giống như một lưỡi dao sắc nhọn đâm vào mắt cô khiến cô bất giác giật mình.



Thậm chí cô nảy sinh suy nghĩ muốn bỏ chạy.



Trời ơi! Chủ nhân của nơi này là anh ta sao?



Lâm Na đứng cạnh cô cũng mở tròn mắt, kinh ngạc khi thấy chủ nhân của căn biệt thự này là một chàng trai trẻ tuổi mang hai dòng máu, là con gái, nhìn thấy người đàn ông như vậy nếu như không có suy nghĩ gì vậy chắc chắn sẽ không phải con gái đích thực.



Lâm Na lập tức cũng nảy sinh ý định không trong sáng, cô hơi căng thẳng cúi đầu.



Diệp Tiểu Thi cũng rất lo lắng, khi đi phỏng vấn, do khách là người nước ngoài nên trong CV cô điền tên tiếng Anh của mình là Nicky, vì thế tới quản gia cũng không biết tên tiếng Hoa của cô là Diệp Tiểu Thi.



"Chúng ta lại gặp mặt rồi!" Lam Ca nói với giọng vô cùng nguy hiểm.



Diệp Tiểu Thi cắn môi, cô bỗng không còn hứng thú với công việc này nữa, vì cô cảm thấy anh ta sẽ không bỏ lỡ cơ hội để hành hạ cô.



"Xin lỗi, tôi xin lỗi anh về việc lúc trước." Diệp Tiểu Thi cắn môi lên tiếng.



"Xin lỗi? Cô cho rằng những thương tích cô gây ra cho tôi chỉ một câu xin lỗi là có thể giải quyết sao?" Lam Ca nhìn cô gái trước mặt, không thể không nói cô có một gương mặt phương đông vô cùng xinh đẹp, gương mặt trái xoan tinh tế, rất ngây thơ, cổ điển, cho dù bây giờ cô đang nhăn nhó nhưng cũng vẻ đẹp đáng thương tới xiêu lòng.



Nhưng cô gái này trăm ngàn lần không nên đắc tội với anh.



"Vậy... anh muốn sao?" Diệp Tiểu Thi cảm thấy cạn lời, người đàn ông này sao thù dai thế? Thật nhỏ mọn!



Lâm Na ở bên có phần ngạc nhiên, thì ra Diệp Tiểu Thi từng gặp anh chàng đẹp trai này trước đó.



Lam Ca nói với quản gia ở bên cạnh: "Cô ta ký tên vào hợp đồng rồi chứ."



"Kí rồi!"
"Chúng ta sống ở đây một tháng, có một người phục vụ em em sẽ càng thoải mái hơn."



"Từ nhỏ em đã là con nhà nghèo, em không cần có người phục vụ, Lam Ca, hãy để cô ta đi đi. Nếu anh không để cô ta đi, vậy em đi là được chứ gì." Lý Nhã quay mặt đi, giận dữ nói.



Lam Ca ngạc nhiên lắng nghe suy nghĩ kì quái của cô, đúng lúc này ở cầu thang, Diệp Tiểu Thi từng bước bước lên lầu, cô nhìn Lam Ca và một cô gái đang quay lưng lại với mình, cô kìm nén sự oán giận lúc trước lại, dùng giọng nói trong trẻo ngọt ngào nói: "Tiên sinh, phu nhân, bữa sáng đã chuẩn bị xong rồi."



Lý Nhã sợ hãi mặt mày tái nhợt, cô không dám quay đầu lại, lo lắng nắm chặt nắm tay.



Diệp Tiểu Thi nhìn Lam Ca, đương nhiên cũng hiếu kỳ vị hôn thê của anh ta trông như thế nào, nhưng khi cô nhìn thấy bóng lưng người kia cô bất giác kinh ngạc, sao lưng cô ta giống với Lý Nhã vậy, tới kiểu tóc cũng giống.



Lam Ca lạnh nhạt nói với Diệp Tiểu Thi đang bước lên lầu: "Cô xuống trước đi."



Diệp Tiểu Thi không bước tiếp nữa mà quay người xuống lầu, lúc này Lý Nhã bước vào phòng của mình đóng cửa phòng lại.



Lam Ca nhíu mày gõ cửa phòng cô: "Em sao vậy?"



"Có phải anh chê em không xinh đẹp?" Lý Nhã tủi thân bật khóc.



"Sao em lại nghĩ vậy?" Lam Ca nhíu chặt mày.



"Em không muốn có nữ giúp việc, anh bảo họ đi đi, em không muốn nhìn thấy họ." Lý Nhã đòi hỏi vô lý.



Lam Ca không ngờ mình tìm người giúp việc cho cô mà lại khiến cô giận dữ tới vậy, lẽ nào là do anh không hiểu về con gái của nước này.



"Được, vậy anh sẽ bảo cô ta đi ngay lập tức." Lam Ca đành đồng ý với cô, quan tâm tới cảm nhận của cô.



Diệp Tiểu Thi xuống lầu, trong đầu cô toàn hình bóng của người ban nãy, sao giống Lý Nhã vậy, là Lý Nhã sao?