Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)
Chương 566 :
Ngày đăng: 16:27 30/04/20
Mà lúc này, nghe thấy một chuỗi còi cảnh sát, lái xe taxi lập tức giẫm mạnh lên phanh xe, tấp vào lề, chỉ thấy phía trước có mười hai chiếc xe máy cảnh sát dẫn đầu, tiếp đến là ba chiếc xe có rèm che đi song song, ở giữa chiếc xe màu đen có rèm che trông thần bí nhất bị vây quanh.
Ánh mắt của Giản Hinh bị thu hút, cô hạ cửa xe xuống, nhìn theo đoàn xe đầy ghê gớm này, dường như có chút chờ mong.
Rõ ràng chiếc xe màu đen có rèm che kia đang bị vây quanh, cửa xe kín đáo, trong xe, một thân ảnh cao quý phi phàm ngồi phía sau, tay hắn ta cầm tài liệu xem, đột nhiên, hắn nghĩ tới gì đó, ánh mắt từ cửa xe bỗng chốc nhìn chằm chằm vào con sông bên cạnh, đáy mắt hiện lên một tia đau thương dễ dàng nhận thấy.
Trong xe, Giản Hinh nhìn theo đoàn xe hiên ngang đi qua, cô có chút không hiểu hỏi người lái xe,"Người ngồi trong chiếc xe vừa nãy là ai?"
"Đó là người uy nghiêm nhất của đất nước chúng tôi, ngài tổng thống của chúng tôi." Người lái xe nói với cô.
Giản Hinh có chút tức ngực, cô nhìn cửa xe, tựa như vẫn muốn nhìn thêm lần nữa, nhưng mà đoàn xe đã chậm rãi dời đi rồi.
Biệt thự ở giữa sườn núi, hôm nay Lam Ca quyến rũ vô cùng, anh mặc áo sơ mi xanh lam phối với quần tây đơn giản,
màu tóc hạt dẻ chải ngược ra sau, bóng lưng to lớn mê người, thân hình và ngũ quan vượt trội hoàn mỹ của hắn hiện ra, dường như được chạm khắc một cách tỉ mỉ.
Quản gia thấy cậu chủ thay đổi phong cách, vừa nhìn liền biết muốn đi ra ngoài hẹn hò, nhưng cậu chủ vẫn ngồi vậy từ sáng đến mười một giờ trưa, cũng không thấy đi đâu.
"Cậu chủ, tại sao cậu vẫn chưa đi?" Quản gia tò mò hỏi.
Lam Ca thở ra một hơi, hỏi quản gia một câu,"Ông cảm thấy tôi đi tìm cô ấy, cô ấy sẽ gặp tôi chứ?"
"Cậu chủ, ý cậu là muốn từ bỏ sao?" Quản gia hỏi lại hắn.
Đôi mắt ngọc bích thâm thúy của Lam Ca lập tức híp lại,"Đương nhiên là không phải rồi."
"Nếu đã như vậy, thì cậu vẫn nên đi tìm cô ấy đi!"
"Người đàn ông này cho rằng hắn có tiền là giỏi lắm, hắn nói với anh, nếu anh từ bỏ theo đuổi em, hắn liền tặng anh một chiếc xe thể thao, hừ!
Hắn ta quá coi thường tình cảm của anh dành cho em rồi, cho dù khiến anh từ bỏ cả thế giới này, anh cũng sẽ không từ bỏ em." Trần Minh Húc thổ lộ lòng mình.
Sắc mặt của Diệp Tiểu Thi có chút ngây dại mấy giây, nội tâm cảm thấy Lam Ca dựa vào bản thân có tiền, liền có hành vi ngang ngược, càng thêm bất mãn trong lòng.
Lúc này Triển Minh Húc, có một cảm giác đầy tự hào, cứ như vậy cùng một thiếu gia nhà giàu đoạt nữ nhân, mà hắn lại vẫn là có một phần thắng lợi.
Phía sau, xe thể thao của Lam Ca vẫn bám theo, Triển Minh Húc đi đến dưới lầu của nhà hàng, vừa mới xuống xe, vị trí bên cạnh, xe thể thao của Lam Ca lập tức chiếm lấy, hắn đẩy cửa đi xuống, con mắt màu xanh đậm nhìn Diệp Tiểu Thi, vô cớ tản ra một cỗ hơi thở đáng thương.
Diệp Tiểu Thi nhìn thấy hắn cứ như vậy theo tới, tâm trạng của cô không khỏi căng thẳng mấy phần, người đàn ông này tại sao cứ quấn lấy cô không rời?
Triển Minh Húc đưa tay ôm eo Diệp Tiểu Thi đầy ám muội,"Đi, Tiểu Thi, chúng ta lên thôi, không cần quan tâm anh ta."
Trong thang máy, Diệp Tiểu Thi nhìn Lam Ca đưa tay chặn thang máy, dáng vóc cao thẳng tiến vào, Lam Ca nhìn Triển Minh Húc cứ thế để tay ôm lấy eo Diệp Tiểu Thi, đôi mắt xanh lam lóe lên một tia nguy hiểm.
Triển Minh Hạo tiếp xúc với ánh mắt của hắn, trong,bỗng chốc cảm thấy rùng mình, anh ta liền buông cánh tay đang ôm Diệp Tiểu Thi xuống,
đổi sang nắm tay cô.
Tim của Diệp Tiểu Thi nóng vội đập liên hồi, mặc dù cô đồng ý cùng Triển Minh Húc qua lại, nhưng mà, anh ta ở trước mặt Lam Ca làm ra hành động thân mật như vậy, khiến cho cô cảm thấy không thoải mái.
Cô rút tay ra khỏi bàn tay của Triển Minh Húc, đưa hai tay nắm ở trước ngực, trừng mắt nhìn Lam Ca, sau đó hạ mắt xuống.
Lam Ca thấy cô rút tay ra, môi mỏng không tự chủ cong lên mãn nguyện mỉm cười.