Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 614 :

Ngày đăng: 16:28 30/04/20


Diệp Tiểu Thi trong lòng thấy hơi buồn. Mặc dù chỉ là những lời của trẻ con, thế nhưng tình cảm của Lam Ca và Many đang hiển hiện trược mắt cô. Khi họ còn nhỏ, thật đúng là một cặp thanh mai trúc mã.



“Người nói bên cạnh là mẹ của Lam Ca. Bà ấy rất muốn tác hợp cho chúng tôi. Và hy vọng sau này lớn lên, tôi sẽ trở thành cô dâu của Lam Ca. ”Many nói với giọng rất vui.



“Bố mẹ của Lam Ca vì sao mà mất vậy?” Diệp Tiểu Thi hỏi. Những điều này Lam Ca chưa bao giờ nói cho cô.



“Họ đều qua đời vì bệnh tật. Hai người nhiễm chứng bệnh hiếm gặp. Sau đó cùng rời xa thế giới này. Lam Ca khi đó mới 19 tuổi.”



Diệp Tiểu Thi trong lòng thấy đau nhói, nỗi đau mất cha mẹ cô thấu hiểu hơn ai hết. Chắc chắn Lam Ca cũng rất đau lòng.



Diệp Tiểu Thi chưa xem hết đoạn video liền đưa điện thoại trả Many. Sau khi Many nhận lại, cô quan sát kỹ biểu cảm của Diệp Tiểu Thi, “Diệp Tiểu Thi, coi như tôi cầu xin cô được không? Xin cô hãy cho thiếu gia cơ hội tìm hạnh phúc của mình, cho dù người con gái đó không phải là tôi, là người khác thì tôi cũng hy vọng thiếu gia có một lực chọn khác, chứ không phải bên cô chỉ để báo ơn.”



Diệp Tiểu Thi bỗng thấy khó thở. Những điều Many nói như nhát dao cứa sâu vào trong lòng cô.



Nếu trước đây cô sẽ nghĩ, Lam Ca thích bản thân mình, bởi vì cô đối xử với anh rất tốt. Điều đó không khiến cô nghi ngờ.



Thế nhưng, người mà anh ấy suýt lấy làm vợ là ai? Người anh yêu nhất có lẽ chính là cô ấy!



“Xin lỗi, tôi làm thế rất khiến cô đau lòng. Thế nhưng, người mà thiếu gia yêu nhất không phải cô.”



“Vậy tôi muốn biết, cô gái đó vì sao không lấy Lam Ca mà lựa chọn rời xa anh?” Diệp Tiểu Thi tò mò hỏi.



“Tôi nghe nói vị hôn phu của cô gái kia tới, cướp cô ấy từ tay thiếu gia. Thế nhưng thiếu gia chắc chắn chưa quên cô ấy. Có có biết trên tường treo một bức tranh, đó chính là do cô gái đó vẽ? Tôi nghe nói cô gái đó rất đẹp, cũng là một cô gái phương đông.”




“Không, em chỉ cần 1 triệu, nhiều quá em tiêu không hết. Vả lại mang nhiều tiền trên người không an toàn. ” Diệp Tiểu Thi không yêu cầu quá nhiều, một triệu là đủ.



Lam Ca hoàn toàn không nghi ngờ gì khác. Ngược lại anh nghĩ trước đây mình thật sơ suất. Lẽ ra anh nên cho cô ấy những thứ này, chẳng qua vì anh nghĩ ở bên cạnh anh thì cô sẽ không cần.



“Được, anh sẽ làm ngay một tấm thẻ với tên em, trong đó có 1 triệu.” Lam Ca cười và đáp ứng yêu cầu của cô.



“Lúc nào làm xong thì nói cho em biết.” Diệp Tiểu Thi nói xong, “Em mệt rồi, muốn về phòng nghỉ ngơi một lát.’



“Em không định ăn gì sao?”



“Em không ăn nổi?”



“Em thấy không thoải mái ở đâu?” Lam Ca đi theo sau cô.



“Không phải không thoải mái. Thời tiết ở đây khiến em muốn ngủ.” Diệp Tiểu Thi bước lên trên cầu thang, còn ánh mắt thì nhìn vào bức tranh trên tường.



“Không sao thật chứ?” Lam Ca không yên tâm.



Diệp Tiểu Thi ừ một tiếng rồi bước nhanh lên trên tầng. Lam Ca bước theeo cô, cho tới khi cô đi vào trong phòng, anh mới thở một tiếng. Anh mãi mới làm xong việc, đang định đi chơi cùng thì cô lại buồn ngủ.



Anh có một cảm giác bất an. Hình như sau khi đến đảo này, tình cảm giữa anh và Diệp Tiểu Thi không còn như trước nữa. Mặc dù ngày nào cũng gặp mặt, thế những rất ít khi cô ấy cười. Có chuyện gì không đúng ở đây?