Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 618 :

Ngày đăng: 16:28 30/04/20


Ở vị trí gần cửa số trên chuyến bay tới nước X, Diệp Tiểu Thi đang nhìn ngắm những đám mây đang trôi dạt bất định bên ngoài cửa sổ, cũng giống như tâm trạng của cô lúc này, rời khỏi Lam Ca, cô không hề cảm thấy nhẹ nhõm, ngược lại, cô lại cảm thấy vô cùng nặng nề, cứ như cô không còn gặp lại anh trong cả đời này nữa.



Và anh chỉ có thể sống trong ký ức của cô, có một sự bi thương không thể miêu tả thành lời.



Từ khi lên máy bay đến bây giờ, vành mắt của cô luôn ướt đẫm, và lúc này khi cô nghĩ đến sự đối xử tốt của Lam Ca đối với cô, thì không kiềm chế được nước mắt, một người phụ nữ trung niên ngồi bên cạnh cô, bà ấy lập tức nhờ tiếp viên hàng không mang đến một gói khăn giấy cho Diệp Tiểu Thi, Diệp Tiểu Thi nhận lấy, nói một tiếng cám ơn.



Cô dùng hết một gói khăn giấy, khóc đến mức mắt xưng vù, chỉ cần nghĩ đến Lam Ca, con tim cô cảm thấy vô cùng đớn đau.



Cô không hề phát hiện ra, con tim cô đã yêu Lam Ca từ lâu rồi, chỉ là cô không ý thức được mà thôi, loại cảm giác đau lòng này, chỉ sản sinh ra khi yêu sâu đậm một ai đó.



Trong một chiếc máy bay tư nhân, Lam Ca đang ở trong tình trạng nôn nóng, anh cứ lấy mảnh giấy Diệp Tiểu Thi để lại ra xem, bên trên cô có viết muốn anh gặp được người con gái anh yêu thật lòng, nhưng vì sao cô ấy không nhận ra được, người con gái anh yêu nhất là cô cơ chứ?



"Thiếu gia, uống ly nước đi!" Jack bưng một ly nước đến cho anh.



Bây giờ trong đầu Lam Ca chỉ có hình bóng Diệp Tiểu Thi, anh không còn tâm tư uống nước nữa, anh lắc đầu, tiếp tục nhìn mảnh giấy kia đến xuất thần.



"Thiếu gia, ngài đừng sốt ruột, cô Diệp chắc chắc có nguyên nhân gì đó mới rời đi."



"Cô ấy không yêu tôi sao?" Lam Ca bỗng dưng ôm ngực, điều này khiến con tim anh đau đớn như bị hàng vạn con kiến cắn xé.
"Được, cậu đi theo cô ấy trước, tôi sẽ xuống ngay." Lam Ca lập tức trả lời.



Diệp Tiểu Thi tìm tiếp tân hỏi đường chứ cô không ra ngoài ngay. Vào lúc Diệp Tiểu Thi chuẩn bị ra ngoài, thì sau lưng có tiếng thang máy vang lên, bóng dáng cao lớn của Lam Ca xuất hiện.



Jack chỉ vào cửa ra vào: "Cô Diệp vừa đi ra."



Lam Ca vội vàng cất bước đuổi theo, vừa hay nhìn thấy Diệp Tiểu Thi đang đi về phía đường của người đi bộ, tay Diệp Tiểu Thi cầm điện thoại, cô tìm đường, cứ đi thẳng về phía trước, không hề phát hiện ra có một người đàn ông đi theo sau lưng cô.



Sau khi Diệp Tiểu Thi hỏi một cặp đôi trẻ tuổi, lập tức hiểu rõ đường đi, cô nhanh chóng sải bước đi vào một con đường vừa rợp ánh đèn, dưới ánh sáng hoàng hôn, con đường này đông nghịt người qua lại, khung cảnh náo nhiệt, đông vui như trẩy hội.



Diệp Tiểu Thi đi vào trong, bắt đầu đi vào một vài tiệm bán đồ thủ công tinh xảo, cô vừa vào thì Jack và Lam Ca cũng đứng ngay ở ngoài cửa, Diệp Tiểu Thi đột nhiên thấy một cặp, họ đang chọn một vài món quà nhỏ chuyên dùng cho cặp đôi, trong lòng Diệp Tiểu Thi cảm thấy vô cùng hâm mộ.



Cô cũng không đến mua thật, cô chỉ vào để tham qua ngắm nghía, cô tiếp tục đi về phía trước, vóc người của Lam Ca cũng được xem là cao ráo trong nhóm người Châu Á, đôi mắt màu xanh lam thẩm của anh nhìn chằm chằm vào vóc người nhỏ bé của Diệp Tiểu Thi, không để cho cô biến mất khỏi tầm mắt của mình.



Diệp Tiểu Thi đói thật rồi, cô nhìn thấy một cửa hàng bán thịt dê xiên, cô lập tức mua hai phần cầm trong tay, lần lượt ăn từng cây, và sau lưng, ý cười tràn ngập trong mắt Lam Ca, ngay cả Jack cũng cảm thấy cô Diệp trở nên sinh động gần gũi hơn không ít.



Diệp Tiểu Thi cứ vừa đi vừa ăn, thì nhìn thấy một nhóm các cô gái ăn mặc rất thời trang xinh đẹp, ánh mắt của họ xuyên qua cô, nhìn thẳng ra phía sau lưng cô, họ thốt lên: "Đẹp trai quá! Đẹp trai quá!"