Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 620 :

Ngày đăng: 16:28 30/04/20


"Lam Ca, anh có giấu diếm em chuyện gì không?" Diệp Tiểu Thi thở dài: "Có thể không phải do anh cố ý, vì muốn tốt cho em, nhưng em vẫn đã biết rồi."



"Em muốn nói đến chuyện nào?" Lam Ca bắt đầu thấy hơi hồ đồ, từ sau khi quen biết cô, anh chưa bao giờ giấu diếm cô điều gì.



"Anh từng dùng một cô gái khác đến thế thân em, vả lại suýt nữa anh còn kết hôn với cô gái đó, đúng không?" Diệp Tiểu Thi cũng thản nhiên nhắc đến chuyện này với anh.



Đôi con ngươi màu lam của Lam Ca trợn to, đột nhiên, mọi thắc mắc trong lòng đều đã được giải đáp, lúc này anh thấy vô cùng hối hận tự trách, đồng thời cũng thở phào nhẹ nhõm.



Hóa ra, Diệp Tiểu Thi bỏ đi, không phải vì cô không yêu anh, mà là vì hiểu lầm.



"Tiểu Thi, anh xin lỗi em, xin lỗi ông nội của em, anh đã từng quá ngu ngốc, tìm một cô gái để thay thế em, nhưng anh cảm ơn thượng đế đã không để anh vụt mất đi em."



Vành mắt Diệp Tiểu Thi ươn ướt: "Em không trách anh, với anh mà nói, việc anh tìm kết hôn với người con gái mà anh yêu không hề sai, nếu anh muốn tìm lại cô gái ấy, em sẽ không phản đối đâu."



Lam Ca lại thở dài, nhìn cô, anh nói: "Em có biết cô gái ấy là ai không? Em đã từng gặp qua cô ấy."



Diệp Tiểu Thi kinh ngạc ngẩng đầu lên: "Em gặp rồi ư?"



"Đúng, em đã gặp qua cô ấy, cô ấy chính là cô gái mà anh đã dẫn em đến tham gia hôn lễ của cô ấy, cô ấy tên Trình Ly Nguyệt, cô ấy chính là cô gái được anh dẫn về đảo, suýt chút nữa đã kết hôn."



"Là cô ấy!" Diệp Tiểu Thi kinh ngạc, há mồm trợn mắt, chẳng trách người trên đảo đều nói đó là một cô gái có sắc đẹp khuynh thành, hóa ra là cô ấy.




Lam Ca thở phào, anh nắm chặt lấy tay cô: "Tiểu Thi, anh không cho phép em bỏ trốn, cũng không cho phép em rời xa anh, cả đời này, anh đều sẽ ở bên cạnh em."



"Nhưng... em tầm thường như thế."



Lam Ca mỉm cười: "Em không cần phải quá tốt đẹp, chỉ cần anh thích là được, anh nghĩ anh trải qua nhiều chuyện như thế cũng là vì để gặp đúng người, cho dù trễ một chút, chỉ cần người đó là em là được."



Diệp Tiểu Thi lại phát hiện ra, Lam Ca không đi làm nhà thơ thì thật đáng tiếc.



Nội tâm cô thấy rất ngọt ngào, trải qua quyết định lần này, cô mới hiểu được trái tim của mình, cô đã yêu người đàn ông này rồi, yêu đến mức, cả đời này không hề muốn buông tay.



Cô nghĩ, cô sẽ không rời xa anh, cho dù có một ngày anh không còn yêu cô nữa, cô vẫn sẽ ở lì bên cạnh anh, bảo vệ anh.



"Lam Ca... xin lỗi!" Diệp Tiểu Thi nhào vào lòng anh, ôm chặt lấy anh, xin lỗi, cô xin lỗi vì lần ra đi này của cô.



Lam Ca cười vuốt tóc cô, anh hôn nhẹ xuống mái tóc cô như hôn một món châu báu: "Đồ ngốc, người sai là anh, em không cần xin lỗi."



Diệp Tiểu Thy yên tâm, ôm lấy anh, khóe môi cô nở một nụ cười hạnh phúc.



Hai người yêu nhau, cuối cùng đã đến được với nhau, trải qua nhiều thử thách và khó khăn, chỉ vì để gặp đúng người vào đúng thời điểm.