Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 640 :

Ngày đăng: 16:28 30/04/20


Mễ Liễu chống cằm, dáng vẻ giống như tên trộm, lặng lẽ nhìn bóng dáng bận rộn của người đàn ông trong phòng bếp.



Cô cảm thấy mình vẫn còn nhiều điều muốn biết về người đàn ông này. Nếu như đến mẹ nuôi của cô hắn cũng quen, vậy thì tình cảm giữa bọn họ không thể chỉ đơn giản là quen biết nhau ở trong quán cà phê được.



Cô không phải kẻ ngốc. Cô có thể nhìn ra một loại tình cảm phức tạp trong ánh mắt hắn. Nhưng tình cảm đó được chôn giấu quá sâu, còn nóng bỏng hơn cả tưởng tượng của cô.



Lúc này, Mễ Liễu không dám tìm hiểu sâu thêm. Vì cô biết một điều, hắn là người đã có vị hôn thế, hơn nữa, hắn sắp kết hôn với người khác rồi.



Đến cô cũng có cảm tình với cô gái đó, dung mạo xinh đẹp, gia thế hiển hách, rất xứng đôi với một người xuất chúng như hắn.



Gần một tiếng sau, Tịch Phong Hàn ra ngoài liền thấy Mễ Liễu đang ngẩn người ngồi trên ghế. Cô cùng hắn đi vào phòng bếp, nhìn thấy trên bàn có đầy đủ bốn món một canh, cô ngạc nhiên mở to mắt: “Anh nấu ăn giỏi thế?”



“Cô còn chưa ăn thì sao biết khả năng bếp núc của tôi có giỏi hay không?” Tịch Phong Hàn trêu cô.



Mễ Liễu nghĩ lại cảm thấy mình có chút ngốc nghếch, liền ngồi xuống. Cô nếm thử một miếng, liền giơ ngón tay cái với hắn: “Anh nấu ngon quá.”



Tịch Phong Hàn thấy dáng vẻ ăn uống ngon lành kia của cô, hắn hài lòng mỉm cười, ngồi xuống cùng cô ăn cơm.



Mễ Liễu vừa ăn cơm vừa cảm thấy ánh mắt của người đàn ông bên cạnh thỉnh thoảng nhìn cô. Cuối cùng cô cũng nói ra thắc mắc trong lòng mình: “Ngài Tổng Thống, tôi tò mò một chuyện, tôi có thể hỏi anh không?”



“Cô hỏi đi!”



“Anh quen mẹ nuôi tôi như thế nào?”



“Trùng hợp mà quen thôi, là tôi giới thiệu cô làm việc ở quán cà phê.” Tịch Phong Hàn biết tâm tư cô mẫn cảm, nhất định cô không hoàn toàn tin tưởng những lời hắn nói hôm nay.



Mễ Liễu nghĩ ngợi giây lát rồi hỏi tiếp: “Vậy tôi mạo muội hỏi một câu. Lúc đó, anh có quen vị hôn thê hiện tại của anh không?”



“Tôi và vị hôn thê của tôi quen nhau chưa lâu. Có lẽ khoảng hai tháng trước qua giới thiệu của người nhà tôi, tôi mới quen cô ấy.” Tịch Phong Hàn không giấu giếm cô điều gì.
“Cô thật sự muốn làm vệ sĩ của tôi ư?” Tịch Phong Hàn có thể thấy khát vọng từ sâu trong tim cô, hắn không nỡ từ chối cô.



“Muốn!” Mễ Liễu trả lời vô vùng nghiêm túc.



Tịch Phong Hàn biết, muốn trở thành về sĩ của hắn, phải thông qua hàng loạt những cuộc kiểm tra khắc nghiệt. Với cơ thể yếu đuối này của cô, không biết có thể chịu nổi không?



“Được, tôi đồng ý với cô. Tôi sẽ giao cô cho đội trưởng đội vệ sĩ, để anh ta kiểm tra cô. Nếu như cô phù hợp, tôi sẽ giữ cô lại. Nếu cô không phù hợp, thì cô phải ngoan ngoãn làm vệ sĩ bảo an ở phủ Tổng Thống, tôi sẽ không bạc đãi cô.” Tịch Phong Hàn cho cô hai lựa chọn.



“Được! Tôi sẵn lòng tiếp nhận mọi cuộc kiểm tra.” Ánh mắt Mễ Liễu tràn đầy vẻ kiên định.



Tịch Phong Hàn gắp cho cô một ít thức ăn vào trong bát: “Bây giờ, ngoan ngoãn ăn cơm!”



“Vâng, thưa ngài Tổng Thống.” Mễ Liễu tươi cười, đáp lại chỉ thị của hắn.



Suýt nữa Tịch Phong Hàn đã vươn tay ra vuốt đầu cô, vì lúc này cô đáng yêu như một chú cún con. Mọi dáng vẻ của cô đều khiến hắn không thể kháng cự nổi.



Ăn cơm xong, Mễ Liễu chủ động thu dọn bát đĩa định mang vào phòng bếp, Tịch Phong Hàn lập tức ngăn cô lại: “Để tôi.”



“Không cần đâu, tôi biết rửa bát.”



Tịch Phong Hàn thấy cô tranh rửa bát với hắn, hắn vừa bực mình vừa buồn cười, nhưng hắn không giành với cô nữa. Hắn cầm điện thoại đi ra ngoài sân, gọi điện yêu cầu Trì Dương giải quyết ổn thỏa chuyện thân phận của Mễ Liễu.



“Tổng Thống, ngài chắc chắc muốn giữ cô gái này lại bên người chứ? Đây là một quyết định rất nguy hiểm.”



“Trì Dương, tin tôi đi, tôi tự có chừng mực.”



“Vâng! Ai bảo ngài là ông chủ mà tôi tín nhiệm nhất cơ chứ?” Trì Dương đáp.