Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)
Chương 655 :
Ngày đăng: 16:28 30/04/20
“Cô tội gì phải như vậy?” Tâm can của Tịch Phong Hàn như bị sợi dây vô hình siết chặt.
Hỏa Hỏa cắn cắn môi, “Tôi không có yêu cầu nào khác, chỉ có yêu cầu này, tôi sẽ không can thiệp anh và hôn nhân của anh, cũng không phá cái gì cả, tôi chỉ cần một phúc phận có thể làm việc bên cạnh anh, được không?”
Câu nói cuối cùng, dường như khẩn cầu hèn mọn.
Tịch Phong Hàn hít thở một hơi thật sâu, không nỡ nhìn người con gái bên cạnh, càng không biết phải làm thế nào để đối mặt với thỉnh cầu của cô ta.
Tình yêu không biết từ lúc nào, mà là một tình yêu sâu đậm.
“Được! tôi đồng ý, sẽ sắp xếp cho mình cô có thể nhìn thấy công việc của tôi.” Giọng của Tịch Phong Hàn đáp lại.
Anh ta nghe thấy người con gái bên cạnh mình, như phát ra một tiếng cười thỏa mãn.
Chiếc xe chạy một mạch đường thẳng phía trước, hai mươi phút sau đến nơi, xe của Tịch Phong Hàn dừng ở trong sân, Hỏa Hỏa đẩy cửa dứt khoát xuống xe, nhìn anh ta ngồi ở ghế sau khua khua tay, “Tạm biệt.”
Sau khi chiếc xe lái ra ngoài, bóng người của Hỏa Hỏa không thấy động đậy, cô ta đưa mắt nhìn anh ta rời đi.
Trong xe, Tịch Phong Hàn ngột ngạt trong lồng ngực, anh ta muốn sắp xếp cho cô ta đến chỗ mà không nhìn thấy anh ta, nhưng, cô ta lại yêu cầu muốn gặp anh ta.
Anh ta hít thở thật sâu.
Tối nay, đối với hai người mà nói, đã trải qua rất nhiều việc, nhưng cũng trôi đi thật chậm.
Sáng sớm.
Tịch Phong Hàn bảy giờ đã đến phòng làm việc, khoảng tám giờ, điện thoại của mẹ gọi đến, bảo anh ta sau ba giờ chiều, phải về nhà để chuẩn bị lễ đính hôn tối nay.
“Vâng, con sẽ về đúng giờ.”
“Em biết trong tim anh có người phụ nữ khác?”
“Người con gái đó là Mễ Liễu đúng không! Cô ta là người mà trong tim anh luôn không quên được, đúng không?”
“Em... tại sao em lại biết?” Tịch Phong Hàn có chút kinh ngạc, đừng nghĩ rằng cô ta là người luôn không biết chuyện gì, mà cô ta đã nhìn thấu điểm này.
Tim của Dương Vân Nhược như bị rơi xuống, “Anh rất yêu cô ta đúng không? Anh có thể nói cho em, quan hệ giữa anh với cô ta, rốt cuộc đã xảy xa chuyện gì được không?”
“Em muốn biết?” Tịch Phong Hàn không ngờ đến cô ta còn chủ động hỏi vấn đề.
“Muốn, em rất muốn biết, người con gái đó tại sao lại xứng đáng để anh yêu cô ta nhiều như vậy, bởi vì em ngưỡng mộ cô ta, cũng rất ghen tỵ với cô ta.” Dương Vân Nhược cũng không che đậy cảm xúc thật trong lòng mình.
Trong lòng của Tịch Phong Hàn, đối với Dương Vân Nhược, mặc dù không có tình yêu nam nữ, nhưng mà, có một chút yêu mến từ trong lòng.
“Cô ta đã từng lấy tính mạng để cứu anh.” Tịch Phong Hàn quyết định nói cho cô ta biết, mục đích anh ta tìm cô ta, cũng chính là hy vọng sẽ nói một phần sự thật ra, để cho cô ta có cơ hội lựa chọn lại hạnh phúc của mình.
Dương Vân Nhược lập tức nhớ đến Bùi Mạn Lâm nói Giản Hinh này trên người có một vết thương do súng bắn, cô ta không chịu được ngẩng đầu hỏi, “Cô ta đỡ đạn thay anh?
Tịch Phong Hàn hơi ngưng mắt, xem ra người con gái này còn biết nhiều chuyện hơn so với anh ta tưởng tượng.
“Xin lỗi, em đã hỏi Mạn Lâm về người con gái này, cô ta nói cho em, trên người cô ta có một vết thương do súng bắn, em nghĩ, đó nhất định là vết thương để lại do cứu anh đúng không!”
“Không phải.” giọng của Tịch Phong Hàn khàn khàn, “Viên đạn trên người cô ta là do anh bắn.”
“Cái gì? Dương Vân Nhược không dám tin nhìn anh ta, “Vết thương súng bắn trên người cô ta, là anh gây nên?”
“Cô ta thay anh giết một sát thủ muốn bắn anh, nhưng viên đạn của anh lại hướng về phía cô ta, cô ta lúc đó thoi thóp, sắp mất tính mạng, cuối cùng, cô ta tự mình nhảy xuống sông, anh nghĩ rằng cô ta đã chết rồi, nhưng đúng vào ngày mà anh tuyên bố đính hôn với em, thì cô ta xuất hiện.”