Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 665 :

Ngày đăng: 16:28 30/04/20


Buổi tối ngày thứ hai, một chiếc máy bay dân dụng dừng ở sân bay. Trong đám người, một cô gái đầu đội mũ, tay xách hành lý bước ra. Cô chính là Hỏa Hỏa. Giờ phút này cô có rất nhiều thân phận, tất cả thuộc về thân phận cô đều có, cô có thể dùng nhiều tên khác nhau để tự do xuất nhập cảm mỗi một quốc gia.



Hôm nay cô về đây, về để tìm lại thân thế của cô. Đã trải qua hơn ba tháng, cô lại trở về quốc gia này, lại hít thở bầu không khí ở nơi đây, dường như trong không khí có một loại hơi thở vô cùng quen thuộc.



Cô đi đến trước một chiếc xe taxi, mở cửa xe bước lên, cô thuận miệng nói một địa điểm, rồi sau đó từ từ nhắm mắt dưỡng thần. Đột nhiên phát hiện tâm trạng mình bất định, cô mở to mắt nhìn phòng cảnh tứ phía.



Lúc này cô nhìn thấy ở một quảng trường cờ rủ đang bay phấp phới trong gió. Cô có chút kinh ngạc hỏi lái xe: “Tại sao hôm nay lại treo cờ rủ?”



Lái xe ngược lại lại kinh ngạc nhìn cô: “Tiểu thư cô không biết sao? Tin tức lớn như vậy cô chưa từng nghe qua sao?”



“Tôi vừa mới về nước.”



“Phu nhân mới cưới của tổng thống chúng ta qua đời rồi! Tin tức ngày hôm qua vừa ra, thật đáng tiếc, thật khiến người khác đau lòng.”



Hỏa Hỏa mở to mắt: “Cái gì? Tổng thống phu nhân qua đời rồi sao? Cô ấy bị sao vậy?”



“Nghe nói bệnh máu trắng cấp tính không thể chữa trị được, thật đáng thương! Vừa mới kết hôn chưa đầy ba tháng liền rời xa tổng thống.” Lái xe cảm khái nói.



Khuôn mặt Hỏa Hỏa trắng bệch, ngây ngốc một hồi, trong đầu chỉ còn sự trống rỗng, vợ của Tịch Phong Hàn qua đời rồi? Tin tức này giống như một trái bom, nổ trong lồng ngực của cô.



Lúc lâu sau cô cũng không nghe được lái xe nói gì nữa, trong đầu cô hiện giờ chỉ có một chuyện, Tịch Phong Hàn phải làm sao? Hắn phải làm sao? Hắn vừa mới kết hôn liền mất đi người vợ của mình? Ắt hẳn hắn sẽ đau lòng lắm!
Lúc này, cô không thể kìm nén được, trong đầu cô hiện giờ toàn là hình ảnh Tịch Phong Hàn, cô không phải là nhớ hắn, mà là đau lòng vì hắn.



Ba ngày sau,



Ở nghĩa trang công cộng quốc gia, chuyện hậu sự của Dương Vân Nhược đã được giải quyết xong. Lúc này ngoài người nhà họ Tịch và nhà họ Dương ra thì không còn mấy người. Trên trời mưa nhỏ bay lất phất, không có một ai bật ô, tất cả mọi người đều mặc đồ đen. Trình Ly Nguyệt mặc chiếc váy màu đen khoác tay Cung Dạ Tiêu tặng một bó hoa cúc.Tịch Phong Hàn một thân đồ đen chỉnh tề, bên cạnh hắn là Tịch phu nhân, hai cha con nhà họ Chiến, Trì Dương cũng ở đó.



Đứng ngay phía trước là Tịch Phong Hàn, dáng người Tịch Phong Hàn sừng sững như nói, nước mưa làm ướt mái tóc dày của hắn, lông mày anh tuấn cuả hắn dường như cũng bị bao phủ bởi một màn sương trắng, khuôn mặt hắn đẹp như bức điêu khắc, dường như càng trở nên lạnh lùng. Khuôn mặt hắn dường như trầm mặc đi vài phần.



Trong ba tháng này, ông bà Dương cũng dần tiếp nhận sự thật về cái chết của con gái, hiện tại bọn họ chỉ muốn lo tốt chuyện hậu sự của con gái.



Sắc trời tối tăm, mưa phùn lâm tham, cả nghĩa trang đều trở nên yên tĩnh, người đến tiễn biệt vô cùng trang trọng.



Lúc chiều, tất cả vệ sĩ đều phải rời đi, bạn của Dương Vân Nhược mới có thể đến tiễn biệt, mà Bùi Mạn Lâm cũng đến, cô không ngờ rằng Dương Vân Nhược lại phúc mỏng đến vậy, vừa mới cùng tổng thống liền rời khỏi nhân thế.



Cô ta dựa vào danh phận bạn bè đến đến bái biệt Dương Vân Nhược, nhưng đồng thời cũng dấy lên một tia hi vọng. Hiện tai Dương Vân Nhược đã chết rồi, có nghĩa là tổng thống lại trở về trạng thái độc thân, như vậy nói không chừng về sau cô ta còn có cơ hội. Cho nên cô ta nhất định phải nắm chắc lấy cơ hội này. Nếu có cơ hội gặp mặt tổng thống,



Bùi Mạn Lâm tặng một bó hoa cúc, an ủi ông bà Dương rồi rời đi. Trong đám người, có không ít dân chúng mua hoa đến tiễn biệt cô.



Cả nước chìm đắm trong đau thương vô hạn.