Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)
Chương 669 :
Ngày đăng: 16:28 30/04/20
Lúc Trì Dương mang tài liệu vào để trên bàn làm việc của Tịch Phong Hàn, Tịch Phong Hàn đang ngồi đánh máy, cất tiếng hỏi nhưng vẫn cúi đầu: “Tìm được cô ấy chưa?”
Trong thời gian hai ngày, với năng lực của Trì Dương thì chắc chắn phải có đáp án rồi.
Ai nói là hắn đã quên chuyện này chứ? Hắn không hề quên.
Trì Dương bỗng thấy hơi lúng túng, xem ra ngài Tổng Thống vẫn rất nghiêm túc với chuyện này. Từ trước đến nay Trì Dương chưa bao giờ dám nói dối trước mặt Tổng Thống, hắn gật đầu: “Tìm được rồi ạ.”
Tịch Phong Hàn đang ngồi đánh máy bỗng dừng lại, đưa mắt nhìn hắn: “Cô ấy ở đâu?”
“Cô... Cô ấy đang sống ở thành phố này.”
Con ngươi của Tịch Phong Hàn co lại: “Chắc chắn không?”
“Rất chắc chắn ạ, cô ấy làm việc trong một thư viện ở trung tâm thành phố, cuộc sống mỗi ngày chỉ đơn giản là đi làm sau đó về nhà.” Trì Dương tiếp tục nói: “Xem ra, Hỏa Hỏa tiểu thư muốn một cuộc sống yên bình.”
“Cô ấy chưa từng rời khỏi đây sao?”
“Dạ không, buổi sáng sau lễ cưới của ngài cô ấy đã xuất ngoại đi đến nước Y sinh sống ba tháng. Sau khi phu nhân Tổng Thống qua đời, cô ấy lại quay trở về, sau đó, đi làm ở thư viện đó.”
Tịch Phong Hàn nghe được hành tung của Hỏa Hỏa, tim hắn như bị bóp nghẹt, tại sao cô ấy lại chọn trở về đây sau ngày Dương Vân Nhược mất? Có phải cô ấy vì hắn mà quay lại không?
Trì Dương rất khó xử trước suy nghĩ của hắn, hắn ta lại nhấn mạnh thêm: “Thưa Tổng Thống, cuộc sống của Hỏa Hỏa bây giờ rất yên bình, tôi cảm thấy bây giờ cô ấy đã quyết định trở thành một người dân bình thường của đất nước ta, sống trên đất nước của chúng ta rồi.”
Tịch Phong Hàn đương nhiên nghe ra được ý nói bóng gió trong lời nói của hắn, hắn liếc nhìn Trì Dương: “Tôi cũng không muốn tiếp tục làm phiền đến cuộc sống của cô ấy.”
Hỏa Hỏa liền ôm lấy nó, hôn nhẹ lên đầu nó một cái: “Vậy quyết định gọi là Tiểu Cát Tử nhé, sau này, ta sẽ là mẹ của con, ta sẽ chăm sóc cho con thật tốt! Tin ta nhé.”
Tối hôm đó, Tiểu Cát Tử không chịu ngủ một mình cứ kêu suốt, chạy thẳng đến giường của Hỏa Hỏa, nó nằm cuộn tròn trên ngực cô, kề sát vào cơ thể ấm áp của cô mới chịu ngủ.
Đối với Hỏa Hỏa mà nói, cái cảm giác cần có nhau này, vẫn xứng đáng rất nhiều, vì vậy, lúc này, cô ngắm nhìn mèo con và trong đầu hiện ra tinh thần trách nhiệm rất mãnh liệt, cho dù sau này có xảy ra chuyện gì, cũng không thể vứt bỏ nó.
Bởi vì trên thế giới này, cô chính là người thân duy nhất của nó.
Mà người thân của cô đang ở đâu vậy? Bố mẹ cô có còn trên thế giới này không? Nếu vẫn còn sống, đã nhiều năm như vậy rồi, mất đi cô, họ đã phải sống như thế nào?
Hỏa Hỏa thở nhẹ một cái, trong mắt cô hiện lên vẻ kiên định, bất luận là bao lâu đi chăng nữa, cô cũng phải tìm ra thân thế của mình, vẫn luôn mong một ngày nào đó sẽ tìm ra chân tướng sự thật.
6 giờ sáng.
Bình thường Trì Dương dậy vào lúc 7 giờ sáng, hắn phải ở bên cạnh Tịch Phong Hàn bất cứ lúc nào để đợi lệnh. Nhưng, hắn vẫn đang ngủ ngon lành trong chăn ấm, bỗng một hồi chuông điện thoại reo lên. Hắn lập tức quay người lại mò mẫm tìm điện thoại, vừa mới nhìn thấy tên người gọi đến.
Rõ ràng là mới tỉnh ngủ, giọng hắn bỗng trở nên rất tỉnh táo: “Alo, thưa Tổng Thống, có việc gì đấy ạ?”
“Trì Dương, tôi có một lời thỉnh cầu.” Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói trầm ấm của Tịch Phong Hàn.
Trì Dương không cần hắn phải nói, hắn dường như đã đoán ra lời thỉnh cầu của hắn có liên quan đến vấn đề gì rồi, hắn ta chỉ đáp lại một tiếng: “Ngài cứ nói đi ạ.”
“Tôi muốn đi thăm cô ấy, chỉ ở trong xe thôi, nhìn cô ấy từ xa.” Giọng của Tịch Hàn Phong như đang cầu xin: “Có thể sắp xếp giúp tôi được không?”