Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)
Chương 683 :
Ngày đăng: 16:29 30/04/20
Ăn trưa xong, Hỏa Hỏa bắt đầu hành động, cô nhân lúc Lăng Hi đi vào nhà vệ sinh liền đứng dậy đi theo mẹ của Sở Nhan. Sở phu nhân đang ra ngoài dặn dò người giúp việc làm việc, nghe thấy tiếng bước chân sau lưng bà liền hiếu kỳ quay đầu lại, khi bà nhìn lại, ánh mắt bà không khỏi ngạc nhiên, một cô gái thật xinh đẹp!
Vừa nãy mặc dù bà có biết cô nhưng lúc đó bà còn đang bận việc, không nhìn kỹ. Lúc này chỉ nhìn một mình cô ấy ngồi trong hoa viên, cảm giác đẹp như tiên trên trời.
"Chào Sở phu nhân!" Hỏa Hỏa mỉm cười lên tiếng chào bà.
Sở phu nhân thấy cô mỉm cười bước lại gần, bà không khỏi ngạc nhiên, sao khuôn mặt của cô gái này lại có một số điểm giống với con gái bà? Nhưng nhỏ hơn vài tuổi, bà không khỏi có cảm giác thân thiết.
"Tiểu thư, cô tên là gì vậy?"
"Cháu tên là Tiểu Duyệt!"
Ánh mắt Sở phu nhân thoáng vẻ ngạc nhiên: "Vậy cô họ gì?"
"Cháu họ Vương." Hỏa Hỏa trả lời đại, đúng lúc này người làm ở phía xa đi tới: "Phu nhân, quản gia Vương tìm bà."
Sở phu nhân nghe cô nói mình họ Vương, ánh mắt kinh ngạc lập tức biến mất, bà mỉm cười chuẩn bị rời đi.
Hỏa Hỏa lập tức không để mất cơ hội, nói với bà: "Phu nhân, trên tóc phu nhân có một con sâu." Nói xong cô liền đưa tay sờ nhanh lên tóc bà, trong tay cô đã có thêm một sợi tóc, sau khi giật đứt, Hỏa Hỏa lập tức xin lỗi: "Xin lỗi, tôi có làm phu nhân bị đau không?"
"Ồ, không sao! Trong vườn gần đây có rất nhiều ong mật, không đốt người." Nói xong, Sở phu nhân lại nhìn cô: "Tiểu Duyệt, vào trong đại sảnh đi, ăn uống tự nhiên! Tôi có chút việc đi trước đây!"
"Vâng, được ạ!" Hỏa Hỏa mỉm cười, nhìn theo bà.
Vì thế Tịch Phong Hàn rất rõ điểm này, anh không dám cưới cô, chỉ có thể lặng lẽ dõi theo cô như bây giờ.
Hỏa Hỏa thực sự không quay lại nhìn người đàn ông ngồi trong đại sảnh, còn Lăng Hi khi bước xuống bậc thềm, anh nắm lấy tay cô, dắt cô xuống.
Hỏa Hỏa cảm nhận được một ánh nhìn gay gắt sau lưng, khiến cô có cảm giác như bị đâm sau lưng.
Trong lòng cô có cảm giác ngọt ngào và xót xa, anh ghen rồi, giận rồi, nhưng như vậy thì sao chứ?
Bây giờ là anh đang tiến lại gần cô còn cô bắt đầu né tránh.
Ngồi vào xe của Lăng Hi, trên đường chạy về, Hỏa Hỏa chỉ nghĩ về việc xét nghiệm dna, việc này cô phải đợi Lăng Hi rời đi mới có thể thực hiện.
"Hỏa Hỏa, em không khỏe ở đâu? Có cần tới bệnh viện kiểm tra không?"
"Không cần đâu, đột nhiên em nghĩ tới một việc quan trọng phải làm, Lăng Hi, anh cho em xuống xe ở quảng trường trung tâm thành phố nhé."
"Hỏa Hỏa, người nhà em cũng ở thành phố sao? Tại sao anh chưa bao giờ nghe em nói về họ."
"Em là trẻ mồ côi."
Lăng Hi lập tức dùng ánh mắt đồng cảm nhìn cô: "Hỏa Hỏa, em yên tâm, sau này anh sẽ là người thân, bạn bè của em, anh sẽ chăm sóc cho em."