Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)
Chương 697 :
Ngày đăng: 16:29 30/04/20
Câu này mờ ám đến mức khiến người ta tim bay phấp phới, dù Hỏa Hỏa đã được rèn luyện một tính cách trấn định, nhưng vào lúc này vẫn bị câu nói đó kích thích tới mức đỏ ửng cả hai gò má, có chút ảo não không dám nhìn tới hắn ta.
Tịch Phong Hàn phì cười một tiếng: "Có cái gì mà phải ngượng chứ, không phải đều là người trưởng thành rồi sao? Có lẽ là trời cao đã định trước để anh đợi được em đó."
"Đợi em làm gì?" Hỏa Hỏa chớp mắt nhìn hắn.
Tịch Phong Hàn càng lúc càng cười có ý vị sâu xa hơn, bàn tay to của hắn khẽ nắm lấy tay trái của cô, mờ ám vuốt ve: "Em nói xem?"
Đầu Hỏa Hỏa ầm ầm như muốn phát nổ, cô lại muốn ngất lần nữa, hiện giờ người đàn ông này đang làm vẻ mặt khát vọng cô vô cùng mãnh liệt, khiến cả người cô đều có cảm giác run run.
Không lẽ cô đã được định trước là bị hắn ăn sao?
Chiếc xe ổn định chạy về hướng thủ đô, mà những thứ ở trong sơn trang đều do thuộc hạ của hắn đi sắp xếp, Hỏa Hỏa vẫn luôn đi cùng đoàn xe của Tịch Phong Hàn về phủ tổng thống. Tịch Phong Hàn cho cô một căn phòng ở tầng ba quang cảnh cũng khá đẹp để cô dưỡng thương. Cô được hắn nhẹ nhàng đặt lên giường: "Bác sĩ nói, trong vòng bảy ngày em không được cử động lung tung, vì vậy, mấy ngày này, trừ việc ở bên cạnh anh dưỡng thương cho tốt ra thì không được làm gì khác nữa.
Dù cho lúc này Hỏa Hỏa có muốn động cũng chẳng động nổi. Trên người có ba chỗ được quấn kín băng gạc, trừ việc nằm ra thì cô còn có thể làm gì được chứ? Cô ngoan ngoãn gật đầu: "Được thôi! Vậy em sẽ nghe lời của anh mà nằm nhé, chỉ là, em có thể đi tắm được không? Em thấy cả người không thoải mái lắm."
Trong bệnh viện, y tá chỉ dùng nước ấm lau qua tay và mặt cho cô, hiện giờ cô mặc đồ bệnh nhân, càm giác da thịt ngứa ngáy vô cùng.
"Em có thể tắm sao?" Tich Phong Hàn híp mắt khàn giọng hỏi.
"Ách, lau người vậy! Anh có thể cho nữ hầu của anh qua giúp em không?" Trong lòng Hỏa Hỏa nghĩ, việc tắm rửa có lẽ không làm nổi.
Tất nhiên Tịch Phong Hàn sẽ không để như vậy rồi, hắn cũng chẳng nghĩ gì khác, chỉ mong cô được dễ chịu hơn chút nữa thôi. Hỏa Hỏa thấy hắn nhất định đi qua, cô chỉ đành cắn môi, néncảm giác ngượng ngập vô cùng lại, để hắn làm nốt việc này, mà hiện giờ, cô đã chẳng dám nhìn vẻ mặt hắn nữa.
Sau khi hoàn toàn lau sạch cả người cho Hỏa Hỏa, trán Tịch Phong Hàn đã nhiễm một lớp mồ hôi, làm ướt vài sợi tóc bên trán anh, vô tình làm tăng thêm vẻ nam tính và gợi cảm của mình.
Gương mặt nhỏ nhắn của Hỏa Hỏa cũng nóng tới mức chảy đầy mồ hôi, xem ra chuyện này khiến cả hai người cũng chẳng dễ chịu gì, ai cũng nóng.
Tịch Phong Hàn lại thay một cái khăn mới, lại lấy một chậu nước nóng mớ ra, lau mặt cho cô một lượt. Sau khi lau xong, hắn cũng không kìm nổi mà cúi người xuống, hôn lên hai phiến môi anh đào của cô, cảm nhận xúc cảm mềm mại ấy.
Đôi mắt Hỏa Hỏa tràn đầy hơi nước, nhìn theo hình bóng hắn đang đi về phía nhà tắm, mà cô nằm trên giường cũng thấy cực kỳ thoải mái, cơn buồn ngủ cũng dần dần kéo đến.
Tịch Phong Hàn nói với cô: "Anh về phòng tắm rửa đã, em ngủ trước đi, lát nữa anh sẽ qua."
"Anh muốn ngủ ở chỗ của em sao?" Hỏa Hỏa thấy trong đôi mắt hắn cũng đã đầy tơ máu, rõ ràng là hôm qua cả một đêm hắn không ngủ, mà lúc này, chắc chắn đã rất mệt rồi.
"Ừ!" Tịch Phong Hàn ra bộ tất nhiên là thế rồi đáp lại một tiếng, hắn vừa đẩy cửa ra, Hỏa Hỏa cũng đắp chăn lên, cực kỳ an tâm mà ngủ.
Đối với cô mà nói, còn điều gì khiến cô cảm thấy yên bình hơn là việc ngây ngốc bên người hắn chứ?
Mười hai phút sau, Tịch Phong Hàn mặc một bộ đồ ngủ tơ tằm màu xám đi qua, nhìn người con gái đã chìm sâu vào giấc mộng, Tịch Phing Hàn khẽ nghiêng người nằm ngủ bên cô, cố gắng hết sức để không chạm vào vết thương của cô.