Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 703 :

Ngày đăng: 16:29 30/04/20


Hắn vội vàng cầm lấy khăn mặt ấm, bắt đầu lau ở trên người của cô, cẩn thận không bỏ qua bất kỳ một chỗ nào.



Hỏa Hỏa khẽ kêu lên một tiếng, tay trái của cô ôm cổ hắn, đôi môi tìm kiếm môi mỏng hắn, chủ động hôn hắn.



Tịch Phong Hàn chấn động, hắn vừa hôn trả lại cô, vừa khàn khàn kêu lên. “Hỏa Hỏa, đừng làm loạn nữa! Em sẽ cảm mất.”



“Em muốn bây giờ...” Hỏa Hỏa không quan tâm, cô không muốn phải chờ đợi nữa.



Tịch Phong Hàn cảm giác được cô đang khát khao hắn, nhưng hắn không thể thật sự bất chấp tất cả thoát ra khỏi sự ràng buộc của gia đình, hắn khẽ đẩy cô ra. “Em đừng làm loạn nữa, bây giờ ngực em đang bị thương, chân cũng bị thương, anh không muốn làm em đau.”



“Không! Em không quan tâm! Em chỉ cần anh... Bây giờ...” Hỏa Hỏa trở nên bướng bỉnh.



Tịch Phong Hàn lại lau người cho cô, hắn từ chối rất kiên quyết. “Em không được làm loạn, trước khi em khỏi hẳn, anh sẽ không động vào em.”



Cho dù hắn khó chịu vô cùng, cũng rất khát vọng có được cô.



Hỏa Hỏa hơi thất vọng mặc cho hắn phủ một cái áo lên người cô, sau đó hắn tiếp tục lau rửa cho cô, mỗi động tác của hắn đều khiến cho cô khẽ run rẩy, loại cảm giác này thật sự không dễ chịu gì.



Mãi cho đến khi lau rửa xong, Tịch Phong Hàn giúp cô mặc quần áo tử tế, bế cô vào trong chăn, sau đó hắn vào trong phòng tắm một lúc lâu mới ra ngoài, hắn tắm xong lại chỉ mặc áo choàng tắm đi ra.



Hắn lộ ra cơ ngực rắn chắc, từng tấc đều hoàn mỹ giống như một khối gạch, toàn thân của người đàn ông này từ trên xuống dưới đều cho thấy sự chín chắn.



Hỏa Hỏa nằm ở trên giường, nhìn chằm chằm không chớp mắt vào dáng người quyến rũ của hắn đang từ bên cạnh bước về phía phòng để quần áo, cô cảm thấy bất lực khi nhìn được mà lại không làm gì được.
“Không xấu, em rất đáng yêu.”



Cung Muội Muội nghe hắn nói vậy, cô mới vui vẻ hài lòng tiếp tục dựa sát vào trong lòng của hắn, nhớ lại chuyện trước đây. “Em nhớ anh và anh em ở trên sân bóng, em nhìn thấy rất nhiều cô gái đều đá lông nheo với anh, khi đó em nhỏ hơn các anh vài tuổi, em đã rất hâm mộ các cô ấy!”



“Em hâm mộ các cô ấy làm gì?”



“Bởi vì khi đó, em cảm giác chỉ có các cô ấy mới có khả năng làm các anh chú ý! Anh không biết khi đó anh và anh em đã làm cho bao nhiêu cô gái si mê đâu.”



“Không, anh vẫn luôn chỉ chú ý có một mình em thôi.” Dạ Lương Thành mỉm cười hôn lên sợi tóc của cô. “Em không cần nghi ngờ anh, từ nhỏ đến lớn người con gái anh yêu chính là em!”



Cung Muội Muội nghe hắn nói vậy thì sao có thể nghi ngờ được nữa, cô rất hạnh phúc.



Dạ Lương Thành nhìn đồng hồ thấy đã hơn mười giờ, ngày hôm nay cô ấy kết hôn hưng phấn đến giờ còn chưa ngủ, hắn khẽ dụ dỗ nói. “Được rồi, chúng ta đừng nói chuyện nữa, mau ngủ đi!”



“Vâng!” Cung Muội Muội cũng cảm thấy mình nên đi ngủ, cô dựa sát vào Dạ Lương Thành, yên tâm và thỏa mãn chìm vào giấc ngủ.



Dạ Lương Thành nhìn mặt cô, trong mắt hắn đầy sự cưng chiều và dịu dàng, cô gái này chính là kho báu quý giá nhất trong đời hắn, cả đời này hắn cũng chỉ muốn cưng chiều cô ở trong lòng bàn tay, không muốn rời khỏi cô. Trong phòng ngủ chính, giữa Trình Ly Nguyệt và Cung Dạ Tiêu có một cô bé ở trong túi ngủ ngủ say sưa, lúc này Cung Dạ Tiêu cũng yên tâm ôm con gái ngủ, buổi chiều khi ở trong khách sạn, hắn đã thoả mãn, Trình Li Nguyệt lại mệt không chịu được, cô ôm con gái, nói với Cung Dạ Tiêu nói. “Em ngủ trước đây.”



Cung Dạ Tiêu mỉm cười gật đầu. “Em ngủ đi! Anh muốn nhìn hai người một lát nữa.”



Trình Li Nguyệt cười khẽ hôn lên má của con gái, sau đó nhắm mắt lại ngủ, Cung Dạ Tiêu giơ cánh tay ôm hai mẹ con vào trong lòng, hắn cũng hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn ngây thơ của con, trong mắt không che giấu được sự thỏa mãn và hạnh phúc. Con bé giơ bàn tay nhỏ bé mũm mĩm lên sờ đến mặt hắn, xoa xoa vài cái rồi mới ngủ yên.